Chương 5

Đăng lúc 09:43 14/06/2025 138 0
Chương trước Chương tiếp
Nhưng cậu ta không tra được Cảnh Hoàn Thu.

“Tại sao cậu lại điều tra được những thứ này?”

Thiếu niên nhìn thoáng qua điện thoại: “Bởi vì nhà tôi có tiền đó.”

“Cậu muốn làm gì?” Khương Lệ muốn quay về. Cô lo cho Thượng Nhu, cũng sợ thiếu niên trước mặt này sẽ bắt nạt mình.

Rõ ràng là cô đã báo cảnh sát rồi, tại sao đến giờ cảnh sát vẫn chưa tới…

Thiếu niên kéo cổ áo của cô ra, cúi người xuống liếm láp xương quai xanh trắng nõn của cô. Cô gái hơi thở dốc, giãy giụa muốn đẩy thiếu niên trên người ra. Hai mắt Tư Nghị tối sầm: “Có còn nghĩ đến sự an toàn của bạn cô nữa không? Cưng à, tôi cũng chẳng phải người tốt lành gì đâu.”

Hai mắt Khương Lệ rưng rưng, nắm chặt quần áo không dám giãy nữa.

“Tôi… Tôi muốn xem tình hình của Thượng Nhu trước…”

Tư Nghị lấy điện thoại gọi video call. Sau khi được kết nối, trên màn hình xuất hiện một cậu thiếu niên tuấn tú mặc đồng phục trắng. Hắn trưng khuôn mặt chán đời ra, giọng điệu cọc cằn hỏi sao Tư Nghị lại gọi cho hắn!

“Quay cô gái vừa rồi cho tôi xem!”

“Biến…” Lê Hàng không chừa chút mặt mũi nào cho Tư Nghị hết.

“Không phải tôi muốn xem, là cô nhóc này muốn xem.”

Tư Nghị quay đến khuôn mặt Khương Lệ. Hai má của cô gái hơi đỏ ửng, đôi mắt đẫm nước, con ngươi run rẩy, nhìn như vừa bị thiếu niên bắt nạt đến khóc một trận.

Nhưng Tư Nghị lại thay đổi góc nhìn trong nháy mắt.

Camera trên điện thoại Lê Hàng nhắm về hướng Thượng Nhu, cô gái này còn đang nằm trên mặt đất. Thấy Khương Lê sốt ruột muốn lên lầu tìm cô ấy ngay, thiếu niên nhanh chóng tóm lấy cô. Cậu ta cúp điện thoại: “Thấy chưa, bây giờ không ai đánh cô ta nữa, nếu cô chịu nghe lời tôi, đêm nay các cô đều có thể an toàn rời khỏi đây!”

Đuôi mắt Khương Lệ phiếm hồng: “Ừm.”

“Mở rộng chân thêm chút nữa.” Trong phòng học rất tối, Tư Nghị dùng điện thoại để chiếu sáng, quan sát cô gái dưới thân.

Khương Lệ bị bắt dạng chân ngồi trên bàn học cho thiếu niên trước mắt nhìn, từng giọt nước mắt rơi xuống…

Lần trước ở khách sạn, Tư Nghị không quan sát kỹ càng nơi này của cô.

Lúc ấy cậu ta bị bỏ thuốc, chỉ muốn nhét cái thứ to lớn kia vào cơ thể cô nhưng thử rất nhiều lần cũng không thành công.

Bây giờ mới thấy, khe hở nơi cánh hoa của cô gái này rất nhỏ, có lẽ vì căng thẳng do bị người khác nhìn, nó đang co rút lại, một ít lông tơ che khuất nơi hồng hào non mềm phía dưới. Da ở hai cẳng chân mảnh khảnh của cô rất trắng, cơ thể hơi run lên.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!