Dụ Người Rơi Xuống Vực Sâu - Chương 136
Truyện có yếu tố 18+, cân nhắc trước khi đọc.
Mở khoá chương vui lòng liên hệ Fanpage Pink Novel
Cô mở cửa nhà vệ sinh, Triệu Mỹ Lan lo lắng, kéo cô lại kiểm tra kỹ lưỡng: “Hôm nay cô sao thế? Ngay từ đầu tôi đã thấy sắc mặt cô không ổn, có phải cô bị ốm rồi không?”
Cô ấy vừa nói xong lời này, Hứa Trăn lại che miệng, nôn khan ở bồn rửa tay một lúc nữa.
Triệu Mỹ Lan sững người.
“Trăn Trăn, cô không phải là…”
Hứa Trăn không trả lời cô ấy, dùng khăn giấy lau miệng.
“Là… là của người đó à?”
“Mỹ Lan, thật xin lỗi, hôm nay tôi không khỏe, có lẽ không thể ở lại đến cuối lễ cưới được.”
“À, không sao, không sao, cô mau về nghỉ ngơi đi, tôi sẽ bảo Đại Dũng đưa cô về, về nhà kiểm tra kỹ lại nhé, nhớ liên lạc với tôi.”
Đại Dũng là bạn của chú rể, cũng là phù rể hôm nay.
Hứa Trăn không từ chối, lúc này cô cũng không thể tự lái xe về nhà.
Đại Dũng có khuôn mặt tròn trịa, trông thật thà hiền lành, khi nghe nói phải đưa một cô gái xinh đẹp về nhà, anh ấy nhanh chóng đồng ý ngay.
Trên xe, anh ấy nói không ngớt, liên tục hỏi về gia cảnh của Hứa Trăn.
Khi biết cô là giáo viên, anh ấy càng phấn khích, cố gắng hết sức để làm cô hài lòng.
Hứa Trăn có chút khó chịu, giọng điệu lạnh nhạt: “Làm phiền anh đưa tôi đến bệnh viện Nhân Dân là được.”
Nghe vậy, Đại Dũng vội vàng hỏi với giọng quan tâm: “Cô giáo Hứa, cô không khỏe ở đâu? Có cần tôi đi cùng không?”
“Không cần, tôi đăng ký khám ở khoa sản.”
Đại Dũng lập tức cứng họng, hoàn toàn đơ ra, sau đó trong xe không còn tiếng động nữa.
Kết quả kiểm tra cho thấy cô đã mang thai ba tuần.
Bác sĩ dặn cô nghỉ ngơi tốt, tạm thời không nên bận rộn công việc, nhưng khi xem lại hồ sơ bệnh án của cô, trên đó ghi rõ “chưa kết hôn”.
Bác sĩ đã gặp nhiều trường hợp tương tự, chỉ nhắc nhở cô: “Cô gái, đứa bé trong bụng cô hiện tại chỉ là phôi thai, nhưng sau ba tháng, nó sẽ hình thành.”
Ngụ ý rằng, nếu ba tháng sau mới phá thai sẽ không tốt.
Hứa Trăn đặt tay lên bụng, gật đầu với bác sĩ: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn bác sĩ.”
Cô cũng hỏi thêm về những điều cần lưu ý trong thai kỳ và ghi nhớ từng chi tiết.
Trong ba tháng đầu thai kỳ, Hứa Trăn vẫn chưa lộ bụng, cô vẫn đi làm như thường lệ. Cô không nói cho ai biết về việc mình mang thai, nhưng vẫn không thể giấu được Ninh Vĩnh Khuyết.
Ông ấy đã thuê hai bảo mẫu chăm sóc cô trong suốt hai tháng, lo lắng cho sinh hoạt hàng ngày của cô.
Hứa Trăn chú ý rất kỹ đến chế độ ăn uống của mình. Dù có lúc bị ốm nghén nhưng cô vẫn chịu đựng được. Mỗi bữa ăn xong, cô đều ra vườn tản bộ. Cô thấy may mắn vì căn nhà này rộng rãi.
Tuy nhiên cô vẫn phải về thăm gia đình. Trương Anh thường xuyên bảo cô về nhà, nhưng cô không nói với họ rằng mình đang mang thai.
Cô vốn dĩ gầy, lại đang vào mùa thu ở thành phố Dụ, nên khi khoác thêm chiếc áo khoác lớn, không ai nghĩ rằng cô đang mang bầu.
Tết Nguyên Đán sắp đến, khắp nơi đều treo đèn lồng và trang trí rực rỡ, bầu không khí vui tươi tràn ngập khắp nơi.
Lúc này, cô đã mang thai bốn đến năm tháng, bụng bắt đầu lớn dần lên từng ngày. Đôi khi cô còn có thể nghe thấy nhịp tim của em bé.
Cô biết không thể giấu chuyện này mãi, nên đã xin nghỉ việc ở trường và chuẩn bị về nhà đón Tết cùng ba mẹ, đồng thời nói cho họ biết tin này.
Cô đã chuẩn bị tâm lý từ trước.
Hứa Kiệt cũng đã về nhà. Hiện tại cậu ta đang theo học chuyên ngành máy tính.
Trước đây Hứa Trăn đã đưa cho cậu ta sáu nghìn tệ làm vốn khởi nghiệp. Cậu ta đã sang Mỹ, đầu tư số tiền đó vào ngành công nghệ Internet và tự lập một trang web, đặt tên là Liên Thụy, từ đó mở rộng thị trường mua sắm trực tuyến ở Trung Quốc.
Công ty dần hình thành và trở nên nổi tiếng. Không ai ngờ rằng người đứng sau công ty này lại là một sinh viên chưa đến hai mươi tuổi.
Hứa Kiệt ngày càng trưởng thành, cậu ta không còn cần sự hỗ trợ tài chính từ gia đình. Cậu ta rất bận rộn với việc học và công việc, chỉ tranh thủ về nhà vào dịp Tết.
Trương Anh luôn than phiền rằng con trai và con gái của bà không thích về nhà.
Nhưng dù sao bà cũng làm mẹ, mỗi khi con gái về nhà bà lại cảm thấy cô mập hơn lần trước. Nghi ngờ của bà ngày càng lớn.
Hôm nay, Hứa Trăn đã cởi áo khoác ngoài, bên trong cô mặc một chiếc áo len bó sát màu đen, lộ rõ bụng đã nhô lên.
“Mẹ, tối nay đừng nấu món cá nữa, con mang thai rồi, không ngửi được mùi đó.”
Câu nói vừa dứt, Hứa Kiệt vừa bước vào nhà cũng sững sờ.
“Con nói gì?”
Hứa Hưng Quốc ngồi bên cạnh cô gấp tờ báo lại, tháo kính ra, sắc mặt nghiêm nghị hỏi.
“Con mang thai rồi, được bốn tháng rưỡi. Con đã nghỉ việc, dự sinh vào tháng sáu năm nay.” Hứa Trăn vẫn bình tĩnh trả lời.
“Hứa Trăn! Con dám làm ra chuyện như thế này sao?” Hứa Hưng Quốc lớn tiếng trách mắng.
bộ thứ 2 đọc ở web, xứng đáng để mua
sao giờ mới bk đến web này nhỉ, nhiều bộ H cuốn quá
làm mấy bộ nam 9 kiểu như này nữa đi web
thấy văn án cuốn quá phải mua đọc ngay
Hay
Hay ghê