Nữ Phụ Ác Độc Cầm Chắc Kịch Bản HE - Chương 12
Ta tên là Tử Kiển, là thư đồng.
Nhưng làm thư đồng cho công tử nhà ta, cuộc sống cũng chẳng dễ dàng gì, bởi vì công tử… đúng là một kẻ có tính tình quái dị.
Công tử nhà ta tên Bùi Hành. Ta theo hầu hạ hắn từ khi còn nhỏ.
Công tử chăm chỉ đèn sách, lại rất nghiêm túc và khắc khổ. Đối với đám hạ nhân như bọn ta cũng khá khoan dung. Theo lý mà nói thì chẳng có gì không tốt.
Nhưng làm thư đồng thân cận, ta biết rõ công tử thực chất là kẻ hai mặt.
Bên ngoài, hắn lúc nào cũng giữ lễ nghi nghiêm ngặt, ôn nhuận như ngọc, nhưng thực ra lại thầm thích vị hôn thê của bạn thân – Tống công tử.
Mỗi ngày ngoài việc đọc sách, e rằng việc hắn nghĩ nhiều nhất chính là làm sao chia rẽ hai người họ.
Hắn không thích thơ hội, yến tiệc, luôn chê phiền phức. Nhưng chỉ cần Tống công tử muốn đi, hắn lại vui như mở hội. Nếu Tống công tử còn kéo theo vị hôn thê của mình – Vân cô nương, thì công tử nhà ta chẳng khác nào nở hoa đến ba lần.
Tống gia đích cô nương thích công tử nhà ta, từng nhiều lần bày tỏ tình cảm. Công tử liền giả vờ không gần nữ sắc, nhưng lại luôn lôi ta đến các hiệu son phấn và trang sức, ép ta phải mua thứ tốt nhất để tặng cho Vân cô nương.
Bề ngoài, công tử khiêm tốn, luôn giữ vẻ đạm nhiên, nhưng ai mà ngờ được, khi Tống công tử và Vân cô nương đính hôn, đôi mắt hắn đỏ hoe suốt mấy ngày. Chuyện này đáng sợ thật sự. Mặc dù lúc đó công tử còn nhỏ, nhưng vì sĩ diện, hắn cố tỏ ra bình thản. Nhưng ta – người ở bên cạnh hắn – đều nhìn thấy rõ.
Sau này, Vân cô nương nhận tổ quy tông, thuận lý thành chương mà rút lui khỏi hôn ước với Tống gia. Dĩ nhiên, phu nhân và lão gia nhà ta cũng góp công không nhỏ trong chuyện này.
Phu nhân từ lâu đã ưa thích Vân cô nương. Trước đây, mỗi khi nghe Tống phu nhân khoe khoang Vân cô nương hiểu chuyện ra sao, phu nhân nhà ta đều không vui chút nào.
May mà cuối cùng công tử nhà ta cũng được như ý nguyện. Bằng không, ta thật không dám tưởng tượng hắn sẽ dùng đến thủ đoạn gì nữa.
Nhưng Vân cô nương – giờ là thiếu phu nhân của nhà ta – quả thực là người vô cùng tốt. Ta cảm giác trên đời này không có chuyện gì nàng không giải quyết được.
Có nàng ở bên, công tử lúc nào cũng giữ được bình tĩnh hơn nhiều. Ta cũng không cần sống trong cảnh nơm nớp lo sợ như trước nữa.