Sau Khi Bị Giam Cầm, Cai Ngục Khiến Tôi Bật Khóc - Chương 3
- Trang Chủ
- Sau Khi Bị Giam Cầm, Cai Ngục Khiến Tôi Bật Khóc
- Chương 3 - Làm nhục trước mặt mọi người (H) 1
Chương 3: Làm nhục trước mặt mọi người (H) 1
Trước mệnh lệnh của trưởng cai ngục, Sầm Ni hoảng sợ vô cùng. Những nữ tù nhân khác xung quanh phàn nàn rằng cô không nên chống cự một cách vô ích, làm lãng phí thời gian của mọi người.
Mấy tên cai ngục khác ném ánh mắt khinh bỉ về phía Sầm Ni. Trong ánh mắt ấy như đang muốn nói 1326 bị điên nên mới dám giằng co cùng trưởng cai ngục của bọn họ.
Sau mười giây đồng hồ đối diện với ánh mắt vô nhân đạo của Mục Cách, Sầm Ni bị dọa sợ, cô khẽ lùi ra phía sau vài bước, nhỏ giọng nói: “Tôi…. Tôi cởi.”
Đây là một nhà tù đặc biệt nằm riêng trên hòn đảo này. Nơi đây giam giữ những tên tội phạm cực kỳ nghiêm trọng. Từ những tên trùm buôn lậu ma túy đến những kẻ giết người hàng loạt, thậm chí cả những gián điệp tình báo quốc gia bán đứng đất nước cũng đều tập trung tại đây.
Trong nhà tù này, tù nhân không có nhân quyền, không có tôn nghiêm, không bằng con trâu con ngựa. Vì vậy, khi Sầm Ni lên án việc mấy tên cai ngục kiểm tra thân thể phạm nhân là xâm phạm nhân quyền thì bọn người đó mới cười nhạo cô.
Khoảnh khắc tù nhân bị đưa vào ngục giam thì bản thân họ còn không thể được gọi là “con người”, họ chỉ là những nô lệ bị đưa đến đây để làm việc và mua vui cho những kẻ khác. Những phạm nhân khác đều biết điều này nhưng chỉ có Sầm Ni là ngây thơ không biết điều gì hết.
Ngày ấy cô vừa mới viết bài lên án “Thị trưởng tham ô hối lộ, cấu kết với thế lực bên ngoài làm lộ bí mật nhà nước” đã bị kết thành tội phạm nghiêm trọng!
Thử hỏi đây còn là một nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa không?
Sầm Ni còn chưa kịp kháng cáo thì đã bị quy thành tội phạm và bị áp giải đến ngục giam trên đảo hoang này. Hiện giờ, người nhà cô đang ở bên ngoài tìm cách cứu cô.
Cô phải sống sót trong tù.
Đồng phục tù nhân vào mùa hè ở nhà tù này chính là chiếc áo sơ mi sọc xanh trắng. Sau khi cởi hết quần và áo bên ngoài ra thì trên người cô chỉ còn có một chiếc áo lót và quần lót, đây cũng là thứ mà cô đã mặc vào ngày bị bắt.
Chiếc áo ngực màu tím nhạt ôm chặt bộ ngực trắng nõn của người con gái. Nếu nhìn xuống một chút là thấy chiếc quần lót ren nửa trong suốt, phác họa rõ ràng khu vườn bí mật của cô gái…
Ánh mắt của đám cai ngục như chó sói, bọn chúng nhìn chằm chằm vào thân thể chỉ mặc đúng một chiếc áo con và quần lót của Sầm Ni.
Trong đám người đó có một tên cai ngục khẽ nhếch mày nhìn tên cai ngục còn lại, ánh mắt ấy như muốn nói: “Làn da trắng nõn, dáng người đạt tiêu chuẩn, 1326 chính là một cực phẩm.”
Hầu hết bây giờ các nữ tù nhân ở đây đều trần như nhộng. Bọn họ có làn da đen sạm, thậm chí có người còn mắc các căn bệnh ngoài da. Vì vậy khi thấy thân hình trắng như tuyết của cô gái, bọn họ không khỏi liếc nhìn lần thứ hai.
Sầm Ni đã thu hút tất cả ánh mắt của mọi người trong phòng kiểm tra thân thể này. Cô vẫn là một sinh viên năm nhất, do đó cô rất xấu hổ khi cởi quần áo trước mặt người khác. Hơn nữa, ánh mắt mọi người còn nhìn chằm chằm vào cô khiến cô càng xấu hổ hơn.
Gò má của Sầm Ni nhanh chóng đỏ lên, cô muốn tìm một cái lỗ chui xuống.
“Còn… Còn muốn cởi nữa sao?”