Chương 2

Đăng lúc 10:19 14/06/2025 36 0
Điệu thấp: khiêm tốn, kín tiếng, kín đáo, lặng léo âm thầm, không để người khác chú ý đên mình.

Nhưng sợ là lần gặp mặt sau một năm, nàng liền bị đánh.

Quan hành hình vừa mới tiến vào rút mảnh vải trong miệng Linh Tử ra, để nàng ta thở hổn hển, Linh Tử đứt quãng nói: “Nô tỳ… Suy nghĩ không chu toàn, chưa… Chưa phát hiện ý định muốn chết của Lý cô nương. Hành động lần này là nô tỳ toàn quyền phụ trách xin… Xin chủ thượng trừng phạt… Bỏ qua cho… Bỏ qua cho……”

Nàng ta muốn nói bỏ qua cho những người khác, Chu Dự không chờ nàng ta nói hết, ngắt lời nói.

“Nàng ta mang theo vết thương chạy trốn một đoạn đường dài như vậy, các ngươi không một ai đuổi kịp sao?” Hắn liếc mắt nhìn Linh Kim một cái, nói: “Tất nhiên sẽ bị trừng phạt nặng.”

Linh Tử khó khăn nói: “Nô tỳ… Nô tỳ vô dụng…”

Chu Dự đang cầm thứ gì đó trong tay, chỉ lộ ra một góc, Linh Kim nhìn không ra là thứ gì, sắc mặt hắn cũng không tốt, nhìn chằm chằm vật trong tay nói.

“50 trượng. Đánh mạnh.”

Lòng mọi người ở đây đều run lên, hình trượng cùng bản tử trong gia pháp không giống nhau, hình trượng là dùng gậy có đầu vuông tàn nhẫn đánh, mấy cái cũng đủ để lấy mạng người ta.

Linh Tử bị phạt, trong lòng nàng ấy cũng sợ hãi nhưng không cầu tình, chỉ nắm chặt ghế chờ đợi.

Người hành hình gác hình trượng trên mông Linh Tử đợi lệnh, Linh Tử hơi mở chân ra, thả lỏng cơ bắp để đỡ bị thương càng nặng hơn, lần này không ai nhét gì vào mồm nàng ấy, lúc bị đánh kiểu gì nàng ấy cũng kêu lên để người khác nghe thấy.

Đợi một lát, Chu Dự gật đầu, người hành hình nhấc trượng lên rồi đánh xuống.

Cú đánh đầu tiên khiến Linh Tử kêu lê, nàng ấy đột nhiên cúi đầu cắn chặt dây thừng đang trói tay mình để chịu đựng.

Người hành hình lúc này không đánh chậm tra tấn giống vừa rồi, mà đánh vừa nhanh vừa tàn nhẫn.

Đánh hai cái rồi tạm dừng, sau đó lại tàn nhẫn đánh mạnh, mỗi cú đánh đều khiến mông thịt rung động, chỉ mới năm sáu đại bản, da của Linh Tử đã có dấu hiệu trầy da, máu tươi dần thấm ra quần áo.

Mọi người không dám thở mạnh, trong điện chỉ còn tiếng đánh trượng nặng nề.

“A...”

Linh Tử nức nở ra tiếng, mồ hôi chảy đầy trán, toàn thân máu và mồ hôi lẫn lộn, cực kỳ chật vật.

Mà một bên cấp dưới quỳ nhìn không đành lòng, nhưng bọn họ chưa được đặc xá nên cũng không dám cầu tình.

Đánh đến 30 cái, uy lực của hình trượng đã khiến Linh Tử chống đỡ không nổi, sau khi hét to một tiếng thì hôn mê bất tỉnh.
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!