Chương 1

Đăng lúc 22:10 04/06/2025 38 0
Chương tiếp
“Chào ngài Vương, tôi tên là Diệp Lạc.”

Đây là lần thứ N Diệp Lạc bị cha mẹ sắp xếp cho đi xem mắt. Mà đối tượng xem mắt của cô lần nào cũng là mấy tên tai to mặt lớn nhà giàu mới nổi.

Người đàn ông ngồi đối diện thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt sắc bén để đánh giá toàn bộ cơ thể cô, từ khuôn mặt cho đến bầu ngực.

Một lúc lâu sau, ông chủ Vương cuối cùng cũng cười rồi lên tiếng.

“Cô Diệp.”

Khi gã cười rộ lên, tất cả những nếp nhăn trên mặt dính lại với nhau, Diệp Lạc nhìn khuôn mặt đó của ông chủ Vương thì chỉ cảm thấy buồn nôn.

“Cappuccino là best seller ở quán này đấy, cô uống thử nhé?”

Ông chủ Vương đẩy tách cà phê đến trước mặt Diệp Lạc. Diệp Lạc không muốn khiến gã mất mặt nên chỉ có thể mỉm cười rồi nhấp một ngụm nhỏ. Ngay sau đó, cô lập tức nói mình muốn vào toilet một lát.

“Ngu ngốc.”

Mùi dầu mỡ tanh tưởi, hôi hám bám trên cơ thể người đàn ông khiến cô buồn nôn. Diệp Lạc mở vòi nước, dùng nước lạnh rửa đi rửa lại khuôn mặt mình.

“Ca-bu-chi-nô thì cứ gọi là ca-bu-chi-nô đi, còn cappuccino gì chứ.”

Ngay khi cô định vào buồng vệ sinh thì đầu óc bỗng cảm thấy quay cuồng như trời long đất lở.

Khi Diệp Lạc mở mắt ra lần nữa, cô phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường lớn mềm mại, bên mép giường có một người đàn ông mà cô chưa gặp bao giờ.

Trên gương mặt của hắn không có một chút thịt thừa nào, các đường nét khuôn mặt tinh xảo nổi bật, vẻ mặt lạnh lùng. Tóc mái đen như mực tùy tiện rũ trước trán, làm tăng thêm một phần khí khái của thiếu niên.

“Anh là ai…”

Cô cố gắng nhớ lại một lần nữa, xác nhận bản thân mình không hề quen biết hắn.

“Đoạn Cảnh Hồi.”

Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ mở, chậm rãi nói ra này ba chữ này.

“Cậu đi ra ngoài đi.”

Nếu không phải vì Đoạn Cảnh Hồi mở miệng, Diệp Lạc hoàn toàn không biết còn có một người đàn ông khác đang đứng ở chỗ xa. Chỉ là, hình như anh ta rất nghe lời Đoạn Cảnh hồi.

“Anh…”

Ma xui quỷ khiến, cô vươn tay, ôm lấy khuôn mặt của Đoạn Cảnh Hồi.

“Mặt anh mát quá.”

Nhưng cô cảm thấy rất nóng.

Chỗ nào cũng nóng hết.

Cô tùy tiện kéo cổ áo của mình xuống, để lộ ra xương quai xanh xinh đẹp và một nửa bầu ngực mượt mà đầy đặn.

Diệp Lạc có lúc tỉnh táo, có lúc lại hoàn toàn không khống chế được hành vi của mình.

Dưới tình huống như vậy, cô ôm chặt lấy Đoạn Cảnh Hồi, dán bầu ngực của mình lên tấm lưng rộng lớn của hắn, hy vọng có thể dựa vào điều đó để hạ nhiệt.

“Diệp Lạc.”

Đoạn Cảnh Hồi cau mày, một đôi mắt sâu thẳm như biển cả khiến người ta không đoán được hắn đang suy nghĩ cái gì.

“Ưm…”

Cô vẫn cảm thấy chưa đủ, đành chui vào trong lòng ngực hắn, muốn cuộn tròn lại ở trong đó.

Có thứ gì đó đang đè lên mông cô.

Tuy cô không có kinh nghiệm trong chuyện chăn gối nhưng cũng đã 23 tuổi rồi, thật sự không phải thiếu nữ ngây thơ gì nữa.

Diệp Lạc dịch mông mình sang một bên. Chỉ thấy phần thân dưới của Đoạn Cảnh Hồi căng phồng, như thể có thứ gì đó chuẩn bị làm rách toạc chiếc quần mà ló đầu ra.

Há, thì ra hắn cũng giống như những tên đàn ông đó.

Cũng đúng thôi, đàn ông ấy mà, bản chất đều giống nhau cả.

“Diệp Lạc.”

Giọng của hắn khàn khàn, chỉ dùng một bàn tay đã có thể dễ dàng giữ chặt đôi tay cô lại.

Một bàn tay to lớn khác của Đoạn Cảnh Hồi luồn vào trong làn váy cô, kéo quần lót của cô xuống.

Nhưng Diệp Lạc lại không hề thấy phản cảm với hành vi như vậy, thậm chí cô còn cảm thấy tay hắn rất mát.

Ít nhất là so với cơ thể nóng bỏng của cô thì mát hơn nhiều.

Ngón trỏ của hắn cọ xát ở âm đế, giây tiếp theo, ngón giữa của hắn cắm vào lỗ huyệt chưa từng bị người khác khai phá của cô.

“A…”

Cô nhíu mày lại, vẻ mặt đầy đau khổ.

Ngón tay của Đoạn Cảnh Hồi bị thớ thịt non mềm quyến rũ đó xoắn chặt lấy, không thể động đậy. Thấy vậy, một bàn tay khác của hắn buông đôi tay của cô ra rồi chuyển sang giữ lấy khuôn mặt cô.

Nụ hôn của hắn rất mãnh liệt, như muốn đoạt lấy hết dưỡng khí có trong phổi của cô vậy. Đầu lưỡi của hắn cũng tùy ý càn quét trong khoang miệng cô, nhưng có khi lại quấn quýt với đầu lưỡi của cô. Nụ hôn thô bạo thế này khiến Diệp Lạc có hơi thiếu oxy.

Vậy mà cơ thể của cô lại nảy sinh phản ứng sinh lý với hắn.

Đoạn Cảnh Hồi rút ngón tay đang ở trong lỗ huyệt của cô ra. Nước dâm chảy xuống theo ngón giữa của hắn, chảy tới lòng bàn tay hắn.

Hắn không để ý đến chuyện đó mà liếm sạch nước dâm của Diệp Lạc, để một mình Diệp Lạc nằm ở trên giường lớn thở hổn hển.

Thấy hắn tháo thắt lưng, tất nhiên là Diệp Lạc biết hắn muốn làm cái gì tiếp theo.

“Có bao cao su không?”

Cô không muốn mang thai.

Ba mẹ cô thậm chí còn không cho phép cô yêu đương, chỉ vì để một ngày nào đó có thể ‘bán’ cơ thể cô với một cái giá tốt.
Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!