Chương 2

Đăng lúc 16:31 12/10/2025 200 7
Chương trước Chương tiếp
Người đàn ông lập tức sững sờ.

 

Trước khi đến, anh đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, cũng từng hình dung vị sếp này là đàn ông, là ông lão, hay là một kẻ biến thái.

 

Nhưng chưa bao giờ ngờ rằng lại là một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp đến thế.

 

Nếu thật sự phải hiến thân cho một người phụ nữ như vậy, thì anh có lẽ còn không phân biệt được ai là người có lợi hơn nữa...

 

Vừa có tiền, vừa được ngủ với người đẹp ư? Chẳng trách người giới thiệu lại nói rằng ai được vị sếp này để mắt tới thì đều là người may mắn.

 

Giờ thì xem ra, quả đúng là như vậy.

 

Cô đưa tay dập tắt tàn thuốc, ném vào gạt tàn trên bàn trà.

 

Ngước mắt nhìn người đàn ông một cái, ánh mắt lướt qua, dừng lại trên người anh, càng thêm phong tình vạn chủng.

 

Ngay sau đó, cô mở miệng nói bằng giọng điệu không mặn không nhạt, "Cậu là người đến phỏng vấn hôm nay phải không? Lại đây nào..."

 

"Vâng ạ!" Lúc này, người đàn ông mới hoàn hồn.

 

Nói thật, nửa tháng trước anh vẫn còn ở trong quân đội, ngày nào cũng lăn lộn cùng một đám đàn ông thô lỗ trên đống đất vàng.

 

Đừng nói là phụ nữ, ngay cả một con vật cái anh cũng chưa gặp qua.

 

Cho nên, khi nhìn thấy cô, anh thực sự ngây người, thậm chí còn hơi đỏ mặt.

 

Chẳng có nguyên nhân nào khác, chỉ là vì cô quá đẹp.

 

"Ưm..." Cô đón lấy bản sơ yếu lý lịch từ anh, liếc nhìn qua.

 

Ánh mắt cô dừng lại ở thứ kia giữa hai chân anh một cái.

 

Sau đó, cô tùy tiện đặt bản lý lịch lên bàn, hai tay chống ra sau, lập tức toát ra khí thế của một người bề trên.

 

Người đàn ông thầm đoán trong lòng, một người phụ nữ như vậy chắc chắn có thân phận không tầm thường, nếu không sẽ không đến mức lấy danh nghĩa tiệm sửa xe để nuôi đàn ông chơi.

 

"Cậu tắm rồi chứ?"

 

"Rồi ạ." Anh đâu phải không biết mình đến đây làm gì, đương nhiên phải tắm rửa sạch sẽ trước.

 

Cô cười gật đầu, rõ ràng rất hài lòng với sự tự giác của người đàn ông.

 

Vì thế, cô vẫy tay với anh, "Được rồi, vậy lại đây, để tôi kiểm tra hàng trước nào?"

 

Lời cô nói nghe thì rất nghiêm chỉnh, nhưng cả hai đều hiểu thứ hàng hoá mà cô nhắc đến không hề đứng đắn chút nào.

 

Người đàn ông cũng chẳng có gì phải đắn đo.

 

Nói thật, anh đến đây chỉ vì tiền.

 

Thế nên, anh không chút do dự đi đến cạnh cô, rồi ngồi xuống chiếc sofa bên cạnh.

 

Vừa mới ngồi xuống, một mùi hương hoa hồng thoang thoảng đã ập vào mũi.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700