Chương 1

Đăng lúc 09:06 12/06/2025 368 0
Chương tiếp
Lẻ loi một mình, không ai che chở, làm sao có thể an ổn...

Gần đây bầu trời quang đãng, nắng ấm chan hòa. Hai bên hành lang trong viện đầy những bông tú cầu đang nở rộ, màu sắc tươi đẹp nào là hoa trắng phớt hồng rồi màu tím lam đan xen, từng cụm sum suê khoe sắc một mảnh um tùm không hề trống trải. Vài thị nữ đang tỉa cành chăm hoa ở mảnh vườn gần bên vách tường, một số khác thì vừa làm việc vừa trò chuyện líu ríu.

"Ai nha, ngươi nói xem, hiện tại tiểu thư thật sự đã được đón về phủ mấy ngày rồi, vậy mà người kia vẫn chưa bị đuổi đi sao?"

Một người vừa mở lời, nhóm thị nữ mới vào phủ lập tức xúm lại hóng hớt.

"Ta cũng nghe nói Thiền cô nương vốn do tam di nương mang theo trước khi vào phủ trở thành thiếp của lão gia. Nếu bây giờ đã phát hiện bị ôm nhầm thì cớ gì nàng ta vẫn còn tiếp tục ở đây thế?"

Người thị nữ có hiểu chút chuyện ẩn khuất bên trong vội liếc mắt nhìn quanh, xác nhận xung quanh không có ai rồi mới thì thầm: "Các ngươi không biết đâu, lúc chuyện này mới vỡ lở thì không chỉ có tứ công tử đến cầu xin mà ngay cả trưởng công tử cũng không nỡ rời xa người muội muội mình từng hết mực yêu chiều từ nhỏ kia, đích thân trưởng công tử một mực giữ nàng ta lại đó."

Nghe vậy liền có kẻ cười nhạt: "Hóa ra Thiền cô nương không chịu rời đi, cứ mặt dày mày dạn ở lại ăn vạ à?"

Lời vừa dứt, lập tức có người nhắc khẽ: "Suỵt, đừng nói bậy! Nếu lời này truyền đến tai trưởng công tử, nhẹ thì bị phạt bạc, nặng thì... e là khó toàn thân!"

Mọi người nhất thời hạ giọng.

Ai cũng biết vị gia chủ trẻ tuổi này đáng sợ đến nhường nào.

Dương Châu vốn lấy nhà họ Tức làm đầu, Tức gia được hoàng đế tin cậy, không chỉ quản lý thương hội mà còn đảm nhiệm việc thông thương giữa Côn Sơn và quốc gia bên ngoài.

Mười năm trước, sau khi lão gia chủ qua đời, trưởng tử Tức Phù Miểu tiếp quản gia nghiệp, trở thành chủ nhân nhà họ Tức.

Ngay cả trong cung, bệ hạ cũng từng công khai khen ngợi: "Người này tuy tuổi còn trẻ nhưng rất biết nhìn người cũng biết dùng người. Nếu mai sau dấn thân vào quan trường, ắt sẽ là bậc hiền thần của quân vương, là quan phụ mẫu nhân đức của dân chúng."

Thế nhưng Tức Phù Miểu không nhập sĩ làm quan mà trái lại tiếp tục kinh thương, mở rộng thương hội buôn bán và thúc đẩy giao thương, nhờ đó khiến cho Dương Châu trở thành nơi phồn hoa bậc nhất quốc gia hiện nay.

Một gia tộc hùng mạnh thịnh vượng như vậy, tất nhiên quy củ là vô cùng nghiêm ngặt, hạ nhân tuyệt đối không được tùy tiện bàn luận chuyện của chủ tử, đặc biệt là chuyện của Thiền cô nương.

Mà nhắc đến vị Thiền cô nương này, chuyện phải truy ngược về mười mấy năm trước, khi tam di nương còn chưa được đưa vào Tức phủ làm thiếp.

Năm đó, tam di nương vừa chịu tang phu vừa mang thai trong người, dáng vẻ vất vả đáng thương đi nhận di thể của phu quân. Cùng lúc ấy, trong một ngôi miếu đổ nát có một vị phu nhân khác cũng đang bụng mang dạ chửa, tình cờ phải trú mưa rồi sinh con trong hoàn cảnh khó khăn đó.

Hai đứa trẻ chào đời gần như cùng lúc, lại có dung mạo gần như giống hệt nhau khiến bà mụ cũng khó phân biệt. Vì thế, bà mụ chỉ có thể dựa vào chút ký ức ít ỏi lờ mờ mà ôm hài tử trao cho hai vị phu nhân.

Trùng hợp thay, bà mụ ấy lại quen biết một trong hai phu nhân nên khi thấy đứa bé lớn lên không hề giống phụ mẫu mình, mà đứa bé đó lại có nét cực kỳ giống người phụ nhân kia thì bà ta mới giật mình nhận ra năm xưa mình đã trao nhầm con.
Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!