Chương 1

Đăng lúc 06:53 29/09/2025 301 9
Chương tiếp
“Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?” Thái Lạc đỡ trán rồi nói, tỷ lệ tội phạm gần đây rất cao, điều này khiến anh rất mất kiên nhẫn khi làm việc quá sức.

 

“Đột nhập ăn cướp, không thì cũng là trộm.” Tiểu Lưu nói.

 

“Rốt cuộc là cướp hay là trộm?” Thái Lạc mất kiên nhẫn hỏi.

 

“Thì là thừa dịp không có ai ở nhà, lẻn vào ăn trộm đồ, em cũng không biết đây là trộm hay là cướp.” Tiểu Lưu thấp giọng nói.

 

“Vậy thì gọi là cướp đi.” Thái Lạc đứng dậy nói: “Cậu mang theo thiết bị sốc điện, đi theo tôi, hôm nay dạy cậu cách chơi như thế nào, đừng để tôi cứ phải làm mãi.”

 

“Chủ yếu là em hơi sợ điện, em rất thành thạo các dụng cụ tra tấn khác.” Tiểu Lưu ngượng ngùng nói.

 

“Có gì phải sợ, những nữ tù nhân đó rất biết chơi, không biết chơi sẽ không phạm những tội ác này. Hơn nữa, họ đáng bị như vậy, họ biết hậu quả sẽ ra sao nhưng lại ôm tâm lý may mắn làm những việc phi pháp này.” Thái Lạc không vui nói.

 

Tiểu Lưu thấy hôm nay tâm trạng cấp trên rất tệ, cậu liền biết nữ tù nhân này sẽ gặp xui xẻo. “Thật đáng tiếc.” Tiểu Lưu mỉa mai nghĩ, tên trộm hôm nay rất ưa nhìn, dáng người cũng không tệ, vốn cậu còn muốn tự thưởng cho mình sau khi dùng hình nhưng bây giờ không còn cơ hội nữa, phụ nữ được cấp trên chơi rồi không ai có thể đứng dậy được.

 

“Là cô sao? Người đột nhập vào nhà?” Thái Lạc hỏi ngay sau khi bước vào phòng tra tấn, khí thế đó khiến người phụ nữ ngồi xổm trên mặt đất sợ đến mức chỉ dám gật đầu chứ không dám nói.

 

“Còn đứng sững sờ ra đó làm gì?” Thái Lạc nói với Tiểu Lưu: “Trói cô ta vào giường tra tấn, tách hai chân và cởi hết quần áo của cô ta ra.”

 

Tiểu Lưu nghe xong liền lập tức làm theo. Vài phút sau, người phụ nữ bị lột trần truồng, hai tay và đùi bị cố định trên giường tra tấn bằng thắt lưng, không thể vùng vẫy được.

“Tôi thấy trên đồng phục tù của cô có số 1, vậy gọi cô là số 1 đi.” Thái Lạc thản nhiên nói.

 

“Mục đích cô đến nhà người khác để cướp là gì?” Thái Lạc tự hỏi và trả lời: “Muốn không làm mà hưởng phải không? Vậy được thôi, cho cô không làm mà hưởng cảm giác bị điện giật.”

 

“Hu… Hu… Hu!” Số 1 sợ hãi đến tột độ, ấp úng nói: “Chỉ vì tội đột nhập vào nhà trộm đồ mà bị điện giật sao? Cầu xin anh đó trưởng quan, hình phạt này quá nặng. Xin hãy tha cho tôi một lần, sau này tôi sẽ làm người tốt và không bao giờ dám tái phạm nữa.”
Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Tích Vân

    Tích Vân

    Hay quá điiiiiiiiiiii

    1 ngày trước
  • dihh nhuww

    dihh nhuww

    hay quá điiiiiiiiiiii

    1 tuần trước
  • dihh nhuww

    dihh nhuww

    hay quá điiiiiiiiiii

    1 tuần trước
  • Lê Diễn Châu

    Lê Diễn Châu

    Hay quá điiiiiiiiiiii

    1 tuần trước
  • ttmi

    ttmi

    truyện hay quá tác giỉa

    1 tuần trước
  • Meo mèo

    Meo mèo

    Hay quá đi ạ, đọc thôi

    1 tuần trước
  • Tú Quân

    Tú Quân

    Truyện cũng được, đọc cũng cũng đi:)

    2 tuần trước
  • ttmi

    ttmi

    Truyện hay, lưu để đọc dần

    2 tuần trước
  • Hana

    Hana

    Truyen hay

    2 tháng trước