Chương 1

Đăng lúc 05:43 07/11/2025 143 3
Chương tiếp
“Vậy cô định phá hỏng mối hôn sự này bằng cách nào?”

 

Giọng của pháp sư Huyền Lê vang lên, trẻ trung mà đầy sức sống, như tiếng chiếc quạt sắt rung lên rồi kết thúc khi tiếng chuông sau giờ trưa ngân hết.

 

Ngôi chùa trúc với phần mái cong vàng óng. Khi ngẩng đầu lên, Phùng Lộ Vi nhìn thấy hai con hỉ thước đập cánh bay qua. Tiếng chuông vang vọng như từng đợt sóng, dần dần gột rửa đến hai bàn tay cô.

 

Cô chống hai tay xuống đất, cánh tay dùng sức nên hơi căng lên, ánh mắt lại dừng trên người Huyền Lê.

 

“Vậy mà ngài cũng có hứng nghe sao?” Phùng Lộ Vi rất ngạc nhiên, vắt chân lên, ống quần rộng tuột xuống để lộ hai cẳng chân giao nhau, nơi tiếp xúc biến thành màu hồng nhạt.

 

Cô mặc chiếc áo đay mỏng ngắn tay kiểu thắt nút, sau lưng là bốn cánh cửa gỗ, hai cánh đã đóng, hai cánh còn lại chỉ khép hờ che nắng. Ánh sáng bị chặn lại len qua khe hở trên hoa văn chạm rỗng, đổ lên sống lưng thon gầy của cô gái, như thương xót cho cơ thể cô mà chỉ dịu dàng dừng lại trên đầu vai.

 

“Dường như cô chẳng có ai để nói chuyện cả, thế nên ta đành nghe một chút vậy.”

 

Huyền Lê không bị ảnh hưởng, y đứng trong góc tối nhất, một tia sáng chiếu nghiêng qua trước mặt y, bụi bặm bay lượn.

 

“Ngài thật sự muốn nghe sao?” Phùng Lộ Vi bật cười, cười đến nỗi cong cả người, ánh sáng trượt khỏi vai rồi lại bò lên, trông hệt như từng cơn sóng trườn dọc sống lưng cô.

 

Huyền Lê nhẹ nhàng xoay chuỗi tràng hạt, chỉ bình tĩnh nhìn cô, không quan tâm cô có tiếp tục nói hay không. Y là một vị hòa thượng trẻ tuổi, cũng là người đức cao vọng trọng nhất trong ngôi chùa này. Phùng Lộ Vi cho rằng đó là phần thưởng mà Phật Tổ dành cho lòng tu hành thành kính của y.

 

“Hôn nhân chẳng phải là chuyện nam nữ quan hệ sao? Vậy nên tôi định bắt đầu từ chuyện nam nữ, khiến hắn có tình nhân.” Phùng Lộ Vi nhẹ nhàng nói.

 

“Là kiểu tình nhân thế nào?”

 

“Như tôi vậy.” Phùng Lộ Vi chỉ vào mình, khóe mắt cong lên: “Bán sắc bán hương, liệu có cơ hội thắng không?”

 

“Cô đang hỏi ta, hay là hỏi Phật?”

 

“Chuyện này mà cũng có thể hỏi Phật được sao?” Phùng Lộ Vi đột nhiên ngồi thẳng người dậy: “Nếu Phật không đồng ý, thế liệu có phải đốt thêm nhiều hương chút không…”

 

Cô dừng lại một chút, nhận ra Huyền Lê đang lần chuỗi tràng hạt. Y cụp mắt xuống, khuôn mặt trắng ngần rơi vào bóng tối, trông như thể đang phải lắng nghe một cách rất tốn sức vậy.

Chanh đã dịch FULL bộ, set lịch đăng dần mỗi ngày, mong mọi người ủng hộ Chanh nhé. 

Các bạn ghé qua page Chanh Xoài Chấm Muối để lựa truyện hay về đọc nha

Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700