Chương 2

Đăng lúc 09:43 14/06/2025 165 0
Chương trước Chương tiếp
“Mẹ nó, quả nhiên là cô, lần trước để cô chạy mất.”



Mẹ Khương Lệ làm việc ở khách sạn. Mẹ từng nói với cô rằng khách sạn này rất bẩn thỉu, bảo cô ít đến nơi này nhất có thể.

Nhưng hôm nay là sinh nhật của mẹ, Khương Lệ ôm bánh kem nhỏ vui vẻ phấn khích đi tìm mẹ, muốn cho mẹ một niềm vui bất ngờ. Nhưng cô không ngờ mình sẽ nhìn thấy một thiếu niên mặc áo hoodie đen đang ấn đầu một cậu trai khác trên đất mà đấm một cách tàn nhẫn.

Dáng người thiếu niên kia rất cao lớn, mạch máu dọc theo cánh tay cực kỳ rõ ràng. Cô đứng từ xa cũng có thể nghe thấy tiếng thiếu niên kia đang thở hổn hển. Hình như cậu ta không được bình thường cho lắm, khi ngước mắt đối diện với đôi mắt hoảng sợ của Khương Lệ, cậu ta nở một nụ cười gian ác.

Gặp phải một bé hamster không hiểu chuyện.

Khương Lệ không nghĩ gì nhiều đã chạy ngay, nhưng cô có chạy kiểu gì cũng không thoát được Tư Nghị.

Tư Nghị dồn cô vào một góc tối tăm.

Nghe tiếng hít thở vừa nóng rực vừa ồm ồm nặng nề của cậu ta, cuối cùng Khương Lệ cũng phát hiện điểm bất thường nằm ở đâu.

Thiếu niên này trúng thuốc kích dục. Nhận ra điều này, Khương Lệ hoảng sợ muốn chạy trốn.

Cánh tay cứng như sắt của thiếu niên cao lớn trước mắt ấn cô lên vách tường, hô hấp của cậu ta nóng rực lạ thường, giọng nói cũng khàn khàn theo: “Cô ngoan chút đi, tôi sẽ phụ trách với cô…”

Khương Lệ nức nở: “Tôi không muốn làm chuyện đó…”

Cô muốn bò ra, nhưng sức của thiếu niên trước mắt quá lớn, cô có đẩy thế nào thì cậu ta cũng không nhúc nhích dù chỉ một chút. Cô chỉ có thể khóc lóc mà cắn cậu ta một cái.

Thiếu niên trước mắt không nói lời nào, trực tiếp xé rách quần áo của Khương Lệ. Cô vừa khóc vừa kêu nhưng không ai để ý tới cô cả.

Trước đây mẹ cô từng nói khách sạn này rất bẩn thỉu, khi đó cô chỉ cho rằng mẹ đang nói dối. Cho tới bây giờ, cô mới hiểu được lời mẹ nói.

Quần áo của cô gái bị thiếu niên trước mắt xé nát. Cô khóc lớn, muốn đẩy cậu ta ra.

“Câm miệng…” Thiếu niên đang ngầm nhẫn nhịn, cậu ta bóp chặt xương cằm của cô gái mà liếm lên xương quai xanh của cô. Tư Nghị còn muốn xé luôn cả quần của Khương Lệ, sức của cậu ta rất lớn, dù cô có túm chặt lấy chiếc quần đồng phục đó thì hắn vẫn có thể kéo xuống mà không cần tốn sức. Cậu ta khàn giọng: “Mở chân ra!”

“Tôi không muốn, tôi phải về nhà…”
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!