Chương 3

Đăng lúc 04:10 18/08/2025 23 0
Chương trước Chương tiếp
Lạnh lùng nhìn vào mắt hắn, Ôn Nguyệt Kha gằn từng chữ: “Chỗ nào cũng được, ta đã là người trưởng thành, có năng lực tự chiếu cố bản thân, không phải giao phó cho ai, càng không có khả năng trở thành nô thiếp của ngươi.”

Làm nô thiếp của hắn có cái gì không tốt? Nam Thành cường đại hơn xa Đông Thành, bản thân nàng là người ngoại vực, mặc dù đi vào Nam Thành thì mặc định chỉ có thể làm nô, nhưng ít ra là có được thân phận làm thiếp, sau này có thể sinh ra dòng dõi là người thừa kế hàng thật giá thật của thành chủ Nam Thành, không biết phải uy phong hơn gấp mấy trăm lần so với một thành chủ ở phía Đông hoang vu nhỏ bé.

Quả nhiên là nữ tử ở vùng đất man hoang, không có kiến thức. Không biết có bao nhiêu quý nữ Nam Thành đứng xếp hàng, tự nguyện trở thành tiện nô cho hắn, nếu như không phải bời vì nàng thực sự mỹ lệ, hợp khẩu vị của hắn, cũng không tới phiên nàng làm một nô thiếp ti tiện.

Rốt cuộc Lăng Minh Trinh mất hết kiên nhẫn, sắc mặt trầm xuống, cơn giận trong lòng bộc phát, lạnh lùng nói: “Chuyện này không phải do ngươi quyết định! Ngày mai chính là ngày đại hôn của ta và ngươi, đêm nay ngươi náo loạn thì cũng đã náo loạn rồi, chạy trốn cũng chạy trốn rồi, còn muốn làm cái gì nữa?”

“Ta không cao quý hơn so với ai khác, cũng không đê tiện hơn so với ai khác, tại sao phải làm nô cho ngươi? Ngươi đi tìm người khác đi!” Nguyệt Kha hét lên: “Đừng có dồn ép ta mãi nữa, nếu không ta sẽ nhảy từ nơi đây xuống.”

“Hành động như vậy, là để nâng cao giá trị của bản thân hả?” Lăng Minh Trinh bị nàng chọc giận mà cười, hừ lạnh một tiếng, nói: “Cũng có thể, ngươi cho rằng ta tới đây là để cầu hôn ngươi sao? Đi hỏi một chút, phụ thân vô dụng kia của ngươi, tại sao lại chủ động đem ngươi làm nô cho ta.”

“Có ý gì?”

Lăng Minh Trinh: “Thành chủ phế vật của Đông Thành bại trận dưới tay ta, liền đầu hàng thần phục, trưởng tử phế vật của hắn chiến tử, mặt khác, mấy đứa thứ tử thì ngay cả làm thiến nô cho ta cũng không xứng, đành phải dâng ngươi cho ta. Nếu như ngươi không nguyện hạ mình, làm nô cho ta, cũng có thể đấy, hãy đi cầu xin phụ thân của ngươi, tự thiến chính hắn, nhập Nam Thành làm thiến nô, hoặc đợi đến ngày mai, ta phát binh san bằng Đông Thành! Suy nghĩ cho cẩn thận đi!”

Nói xong, Lăng Minh Trinh phất tay áo, xoay người, không tiếp tục để ý tới thiếu nữ đang luống cuống ngây ngô ở trên vách đá, phi ngựa về thành.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!