Chương 4

Đăng lúc 04:10 18/08/2025 148 0
Chương trước Chương tiếp
Ngày mười tám tháng sáu Nông lịch, thời kì tồi tệ, mọi việc chẳng lành.

Bên ngoài Phủ thành chủ Đông thành là tiếng người ồn ào, vô cùng náo nhiệt. Đã có một đội ngũ đón dâu ăn mặc loè loẹt đứng chờ, nam tử cầm đầu phong thái hiên ngang, một thân hồng y rộng rãi, không giấu được từng tầng uy áp.

Sắc mặt Thành chủ Đông thành xám xịt, một mặt buồn rầu canh giữ ngoài cửa phủ, thỉnh thoảng lại nhìn ra phía đầu phố.

“Ôn thành chủ.” Lăng Minh Trinh ngồi trên lưng ngựa, không chút để ý đùa giỡn roi ngựa: “Giờ lành đã đến, Nguyệt Kha tiểu thư có thể xuất hiện thì tốt, không thể xuất hiện cũng không sao, chúng ta chỉ cần làm theo quy củ là được.”

“Không cần đợi.” Sau một tiếng thở dài nặng nề, Thành chủ Đông thành Ôn Như Đình siết chặt hai nắm đấm, bất đắc dĩ nói: “Tiểu nữ tuổi nhỏ không hiểu chuyện, dù có đến quý phủ cũng chỉ sợ không thể hầu hạ Lăng thành chủ thật tốt, để tránh khiến Thành chủ bực bội, chi bằng…”

Ôn Như Đình còn chưa nói dứt câu, đã bị một phụ nhân trung niên bên cạnh Lăng Minh Trinh tức giận mắng mỏ cắt ngang:

“Không phải mặt hàng nào cũng có thể làm nô sủng trong Phủ thành chủ Nam thành chúng ta, đừng nghĩ lấy thứ nữ trong nhà hoặc nô tỳ để lừa gạt Thành chủ nhà chúng ta!”

Ôn Như Đình liếc qua phụ nhân vừa nói chuyện, sau đó nhìn về phía Lăng Minh Trinh: “Không biết vị này là?”

Vẻ mặt phụ nhân kia kiêu căng: “Thiếp thân Lâm thị, trông coi việc dạy dỗ và phân phối nô sủng ở Lăng phủ Nam thành, sau này Nguyệt Kha tiểu thư của quý thành vào Lăng phủ làm nô, sẽ do thiếp thân phụ trách dạy dỗ và chăm sóc.”

“Ta đang nói chuyện với quý chủ, làm gì có lý lẽ nào mà một nô tỳ như ngươi có thể xen vào? Nghe nói người Nam thành rất đặt nặng quy củ, tôn ti rõ ràng, theo ta thấy thì cũng chỉ có như thế.” Ôn thành chủ lạnh lùng nhìn bà ta. Nhìn qua ông vẫn còn rất trẻ trung, khuôn mặt tuấn lãng mắt lạnh như sao, chưa nói đến tuổi tác chững chạc, thêm một thân uy áp nghiêm nghị, uy phong của Thành chủ khiến Lâm thị như đứng dưới núi cao, tự dưng cảm thấy sợ hãi.

“Ngươi — ta không phải nô tỳ!”

“Nguyệt Nhi sẽ không vào Lăng phủ.” Ôn thành chủ không nhìn bà ta, rút bội kiếm luôn mang theo bên mình ra, thản nhiên nói: “Kể từ ngày đáp ứng điều kiện đầu hàng mà Nam thành đưa ra, ta vẫn luôn rất hối hận. Là ta vô năng, không thể bảo vệ Đông thành, thẹn với bá tánh trong thành, thẹn với tổ tiên Đông thành, tất cả tội lỗi đáng lẽ ra phải do ta gánh chịu. Lăng thành chủ, để ta theo ngươi về Nam thành đi.”

“Thành chủ, chuyện này không được!”

“Gia chủ, suy nghĩ lại đi...!”

“Phụ thân, tuyệt đối không thể!”

Lời vừa nói ra, tiếng khuyên ngăn vang lên liên tiếp.

Theo quy củ từ xưa đến nay, nếu bên chiến bại chủ động đầu hàng, mặc dù có thể giữ thành trì không bị phá vỡ, nhưng phải trả một cái giá cực lớn, cắt đất dâng vật quý đều là việc nhỏ, Thành chủ hoặc con cháu ruột thịt của Thành chủ phải vào địch quốc làm nô.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!