Chương 14

Đăng lúc 01:50 13/08/2025 12 0
Chương trước Chương tiếp
Lâm Không Lộc sửng sốt.


Giang Từ không phải là nam chính sao?


Chẳng lẽ thật sự là trùng tên?


Mà bên cạnh cậu, Triệu Châu Chi nghe được tin tức, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, thân thể cũng lay động một trận.


Lâm Không Lộc vội đưa tay đỡ lấy: “Chú làm sao vậy?”


Phan Trác Dật cũng kịp thời đi đỡ, cũng nhỏ giọng nói cho Lâm Không Lộc: “Con trai của chú Triệu đi cùng với thiếu tá Trần, Giang đội bọn họ đi ra ngoài.”


Lâm Không Lộc trong nháy mắt hiểu rõ.


Triệu Châu Chi nhanh chóng hồi phục sau cú sốc, sau khi đứng vững, lập tức cầm súng lên nói: “Tôi phải đi cứu nó.”


Phan Trác Dật vội khuyên ông ta bình tĩnh, dù sao bọn họ bây giờ còn không rõ ràng lắm cụ thể đã xảy ra chuyện gì.


Cũng may Sầm Tân đã nhanh chóng xuất hiện và thông báo tình hình cho mọi người.


Thì ra bọn họ vừa nhận được một tin nhắn từ bệnh viện số 3 thành phố, người gửi tin nhắn là thiếu tá Trần. Đối phương nói, bọn họ tất cả mọi người đều bị mắc kẹt trong bệnh viện thứ 3, khả năng không ra được, để cho căn cứ người sau này tự tìm đường ra, không cần lại chờ bọn họ, cũng không cần đi cứu bọn họ.


Rất hiển nhiên, đây không phải là tin tức cầu cứu, mà là lời nhắn vĩnh biệt.


“Thông tin không phải cắt đứt tin tức là làm sao thu được.” Phía dưới, Lâm Không Lộc khó hiểu nhỏ giọng hỏi Phan Trác Dật.


Phan Trác Dật cũng nhỏ giọng trả lời: “Đoạn chính là tín hiệu vệ tinh, thiếu tá Trần bọn họ có radio di động, có thể ở nơi không có tín hiệu vệ tinh bao trùm, thực hiện thông tin sóng ngắn trong khoảng cách ngắn.”


Lâm Không Lộc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.


Trong đám người, không ít người vẻ mặt hoảng sợ, thì thào tự nói: “Tại sao lại đi bệnh viện số 3?”


“Là ngoài ý muốn.” Sầm Tân trầm giọng trả lời, sau đó nhìn lướt qua mọi người, còn nói: “Tôi định đi cứu viện, có ai muốn đi cùng không?”


Vừa dứt lời, trong nháy mắt giống như nước sôi cho vào chảo dầu, nổ tung.


“Đến chỗ bệnh viện số 3 còn có thể trở về sao? Ngay cả thiếu tá Trần và Giang đội cũng không có biện pháp.”


“Đúng vậy, hơn nữa Sầm thiếu úy cậu đi rồi, chúng tôi làm sao bây giờ?”


“Anh không ở lại bảo vệ chúng tôi.”


“Đúng đúng, anh không thể đi!”


Lúc thiếu tá Trần rời đi, cố ý bảo Sầm Tân mang một số người ở lại, chăm sóc căn cứ. Vừa nghe Sầm Tân muốn rời đi, không ít người đều luống cuống, có người thậm chí bắt đầu chỉ trích, bắt cóc đạo đức.


Không phải ai cũng có lòng vị tha.


Nhưng mặt khác, cũng không phải tất cả mọi người đều ích kỷ.


Ngay sau đó, họ cũng bị buộc tội.


“Làm sao có thể không cứu thiếu tá Trần và Giang đội bọn họ là vì giúp mọi người tìm cách ra thành, mới lâm vào cảnh nguy hiểm, không đi cứu, có còn là con người không?”


“Đúng vậy, bọn họ còn cứu chúng ta, vật tư đều là bọn họ tìm tới, nếu không chúng ta đã chết đói từ lâu rồi.”


Tận thế mới hai tháng, lòng người đã thay đổi.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!