Chương 26

Đăng lúc 01:50 13/08/2025 13 0
Chương trước Chương tiếp
“Em cũng muốn lắm chứ, nhưng miếng thứ hai lại không cắn được." Con thỏ nhăn nhó nói.


Lúc đó, răng của nó đã bị gãy, may mà sau khi thành thỏ biến dị, răng đã mọc lại.


Lâm Không Lộc nghe xong, lại nhìn về phía cà rốt, có chút xuất thần, không biết suy nghĩ cái gì.


Con thỏ thấy thế, cũng tiếp tục chỉ đường, nhưng có thể là do nói quá nhiều, miệng lưỡi nó dần trở nên khô khốc.


Lâm Không Lộc thấy nó có tính phối hợp, vừa lúc trong ba lô có ba củ cà rốt, liền lấy ra một củ cho nó.


Con thỏ lập tức vui mừng, cái miệng ba lá nhoẻn lên, ôm cà rốt gặm một hồi, đôi tai dài đầy lông xù đung đưa.


Sau khi ăn uống no say, gan thỏ của nó cũng lớn hơn, tò mò hỏi Lâm Không Lộc đi bệnh viện số ba làm gì.


“Theo em được biết, ở đó có vài kẻ rất nguy hiểm, thập phần nguy hiểm. Đừng nói loài người các anh, rất nhiều thú biến dị cũng không dám tới gần.” Con thỏ vừa nhắc tới liền sợ hãi.


Lâm Không Lộc không nói cho nó biết lý do thực sự, chỉ nói: “Tìm thuốc.”


“Tìm thuốc? Cơ thể anh không khỏe sao?” Con thỏ lập tức hứng thú, nói: “Nói cho em nghe, loài thỏ chúng em khi bị bệnh chỉ cần ăn cỏ, em đã từng thử rất nhiều loại thảo dược."


“Loài thỏ chúng mày không sinh bệnh cũng ăn cỏ mà?” Phan Trác Dật ngồi phía trước lái xe không nhịn được chen vào.


“Đó không phải là trọng điểm.” Con thỏ lại tức giận trừng hắn, sau đó lại tự hào nói với Lâm Không Lộc: “Em còn xem qua sách y học của con người, em rất thông minh, nhìn qua là hiểu, anh kể triệu chứng ra, em có thể giúp anh tìm loại thảo dược thích hợp để ăn.”


Lâm Không Lộc im lặng: Người muốn làm bác sĩ thú y, thú lại muốn làm bác sĩ cho con người, thế giới này đến tột cùng là cái gì đây?


“Hơn nữa đi bệnh viện số ba rất nguy hiểm, nếu thực sự có bệnh, không bằng ăn thảo dược.” Con thỏ lại cực lực khuyên bảo.


Lâm Không Lộc không để ý lời nó, nhưng Phan Trác Dật lại rất có hứng thú, muốn xem con thỏ này có thực sự có bản lĩnh không, vì thế hắn nói: “Chán ăn, buồn nôn……”


Con thỏ vội vén lông bụng, đó thực ra là một lớp da giả, bên trong là một cái túi nhỏ.


Nó móc từ trong túi ra một cái quyển sách nhỏ, lật lật tìm kiếm từ khóa: “Chán ăn, buồn nôn, không thích đồ dầu mỡ……”


“Oh my Gosh, anh đây là có thai rồi!”


“Phốc —— khụ khụ!” Phan Trác Dật suýt nữa bị sặc nước miếng.


Mặt Lâm Không Lộc đen xì, quay đầu nhìn về phía con thỏ: “Mày không phân biệt được nam nữ sao?”


Con thỏ: “Á, đúng là vậy, anh là nam. Nhưng mà anh đẹp trai thế này, có lẽ…… Nói không chừng…… Em muốn nói là có khả năng anh kỳ thật...……”


Lâm Không Lộc bỗng nhiên túm lấy tai thỏ, làm bộ muốn ném nó ra xe.


Con thỏ vội vàng ôm chặt lấy cậu, toàn bộ cơ thể treo ở cánh tay cậu, vội vàng sửa lời: “Không không không, ý của em là, hiện tại thế giới đã thay đổi, con thỏ có thể nói chuyện, thì đàn ông mang thai có gì lạ chứ? Trước đây em còn thấy một con thỏ đực sinh một bầy con cơ...."
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!