Chương 14: Có thể đưa cả ngón tay vào được không?

Đăng lúc 16:08 15/07/2025 56 0
Chương trước Chương tiếp
Ánh mắt của Từ Yến Kỳ bỗng tối sầm lại, anh dùng ngón tay chính xác tìm đến hoa huyệt cô bắt đầu thăm dò, ngay lúc ngón tay tiếp xúc với hai môi âm hộ mềm mại của cô, Trần Kiều vô thức nâng hông cao lên cọ vào ngón tay anh.
Ngay lập tức: "Ưm...".
Phần giữa hai chân của cô bắt đầu run rẩy, theo đó dâm thủy liền tràn ra.
Ánh mắt Từ Yến Kỳ lại càng tối sầm hơn, không ngờ Trần Kiều lại ướt át nhanh như vậy, anh liền đưa ngón tay hướng về phía môi âm hộ hơi hé mở của cô, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, đem lại sự kích thích khiến Trần Kiều cảm thấy lâng lâng.
Theo sự kích thích đó, cô bất giác dang rộng hai chân ra hơn, để khe hở giữa môi âm hộ có nhiều cơ hội tiếp xúc với ngón tay của anh, cô cảm nhận được những ngón tay mảnh khảnh của người đàn ông đang không ngừng cọ xát giữa khe hở ẩm ướt dính dáp của mình, cô đám chìm trong khoái cảm đến mức không thể kiềm chế được bản thân.
"Ưm. Sướng quá."
Cảm giác tê dại ngày càng mãnh liệt hơn khiến Trần Kiều không khỏi muốn đòi hỏi thêm, cho đến khi Từ Yến Kỳ bắt đầu đưa những ngón tay vốn đã ướt đẫm của mình vào huyệt nhỏ hồng hào kia từng chút một, ngay lập tức mật ngọt trơn nhờn bao trùm lên ngón tay anh rồi từ từ luồn qua những kẽ nhỏ tràn ra ngoài, Trần Kiều bắt đầu phát ra những tiếng thở gấp gáp, âm thanh cứ vậy vang bên tai anh.
"Ưm. Thoải mái quá. Thật sự rất thoải mái. Ngón tay của anh khỏe quá."
Ngón tay của người đàn ông không những dài mà còn khỏe, đó là bàn tay thường xuyên cầm bút máy ký các tài liệu.
Năm đó sau khi tốt nghiệp đại học, Trần Kiều đi cùng Ôn Tuế đến công ty nơi Từ Yến Kỳ làm việc. Anh là một trong những đối tác của công ty khởi nghiệp đó, Ôn Tuế vì muốn một mình tạo bất ngờ cho Từ Yến Kỳ, đã kêu Trần Kiều đứng ngoài ở ngoài hành lang đợi.
Qua chiếc cửa sổ không được đóng chặt, Trần Kiều nhìn thấy Ôn Tuế đứng sau lưng Từ Yến Kỳ, ôm lấy anh không ngừng làm nũng, cứ vậy bám lấy anh không buông, còn Từ Yến Kỳ từ đầu đến cuối lại luôn thờ ơ, không chút động lòng.
Trước sự xuất hiện đột ngột của Ôn Tuế, anh chỉ mỉm cười trìu mến, sau đó liền quay lại với đống công việc còn dang dở.
Trần Kiều có ấn tượng sâu sắc với dáng vẻ anh tập trung vào công việc lúc đó, đặc biệt là dáng vẻ anh cầm cây bút máy lần lượt ký vào các tài liệu.
Lần đầu tiên, cô phát hiện ra những ngón tay của anh không chỉ đẹp, khỏe khoắn, hơn nữa khi anh xắn tay áo lên, cô có thể dễ dàng nhìn thấy những đường gân gợi cảm nổi trên cánh tay của anh, khiến Trần Kiều mê mẩn từ tận đáy lòng.
Không chỉ những ngón tay khỏe khoắn mà cả những đường gân trên cánh tay của người đàn ông, thật sự quá gợi cảm.
Không những Ôn Tuế không thể chống lại được, mà đến cả Trần Kiều cũng thèm thuồng không thôi.
Cô cũng mơ ước một ngày nào đó, bàn tay có thể véo má Ôn Tuế này sẽ khám phá cơ thể cô, sẽ thăm dò huyệt nhỏ của cô.
Trần Kiều giãn lông mày ra, cô có chút ám ảnh với bàn tay của anh, nên cô luôn mong đợi cả ngón tay của anh có thể đâm hết vào trong huyệt nhỏ của cô, để cho hoa huyệt của cô có thể chạm vào tận gốc ngón tay anh.
“Từ Yến Kỳ, anh có thể đưa cả ngón tay vào được không?”.
Lời mời gọi mơ hồ như vậy khiến Từ Yến Kỳ bỗng nhiên cảm thấy nóng bừng bừng, mồ hôi đổ ra trực tiếp làm ướt đẫm hết lưng áo.
Anh vô thức phát ra một tiếng thở dốc khe khẽ, anh đang cố giữ điềm tĩnh, nhưng giọng nói lại vẫn có chút quyến rũ, mê hoặc, nghe theo lời của cô, anh dần dần đưa cả ngón tay vào bên trong.
"Có thể."
Anh đưa vào trong cô rất nhẹ nhàng, chỉ sợ làm cô đau.
Cho đến khi ngón tay dài đó hoàn toàn đưa vào huyệt nhỏ của Trần Kiều, anh lập tức cảm nhận được hai chân cô không kiểm soát được mà kẹp chặt lại, huyệt nhỏ co rút.
Trần Kiều hé đôi môi thanh tú, giọng nói cô rất mềm mại, còn có chút run rẩy: "A... Từ Yến Kỳ, ngón tay của anh dài thật đấy."
Đây là kết quả sau khi cô đo bằng chính huyệt nhỏ của mình.
Từ Yến Kỳ nghe thấy câu nói đó của cô, hơi thở anh trong nháy mắt trở nên nặng nề hơn mấy phần, đôi mắt nheo lại vô tình nhìn chạm phải vào tấm lưng tao nhã, quyến rũ của Trần Kiều ở trước mặt, khiến anh không thể nào rời mắt khỏi cơ thể cô.
Vì vậy, anh thuận theo suy nghĩ trong con tim mình, bắt đầu đâm rút ngón tay trong huyệt nhỏ của cô, từ chậm đến nhanh dần, từ nhẹ nhàng đến mạnh dần.
Cảm giác tê dại không ngừng dâng lên, khiến Trần Kiều sung sướng đến nỗi ngón chân cô co rúm lại. Cô vô thức dùng ngón tay nắm chặt lấy chiếc bồn sứ, đầu cô hơi ngẩng lên cho đến khi cô nhìn thấy hình ảnh mình đang bị người đàn ông sờ mó trong gương.
Khuôn mặt của Trần Kiều lập tức đỏ bừng lên, hốc mắt ngấn nước, cô cảm nhận được ngón tay của anh ra vào liên tục, lúc sâu lúc nông, dâm thủy trong huyệt nhỏ của cô không ngừng tiết ra.
"Từ Yến Kỳ, tôi sắp đạt khoái cảm rồi."
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!