Chương 9: Đừng sờ như vậy, không chịu nổi

Đăng lúc 22:56 04/07/2025 76 0
Chương trước Chương tiếp
"Xin lỗi."

Nhận ra hành động của mình có phần mất kiểm soát, Từ Yến Kỳ vội vàng rút tay lại khỏi tay cô, có chút ngượng ngùng:
“Cứ như vậy là được rồi.”

Trần Kiều nhìn thấy dáng vẻ bối rối của anh, cô lắc đầu bảo không sao, rồi tiếp tục dùng tay mơn chớn cho anh.

Điều kỳ lạ là, dù cô chỉ vuốt ve bên ngoài lớp quần của anh, nhưng Từ Yến Kỳ vẫn cảm nhận được cảm giác khoái lạc mãnh liệt. Có vẻ như cô rất hiểu cách xoa nắn, khi anh cảm thấy thoải mái thì cô nhẹ nhàng, chậm rãi, còn khi cảm giác của anh trở nên bình thường thì cô tăng thêm lực.

Khi cảm giác sung sướng dần tăng lên, Trần Kiều nghiêng người về phía trước, tay cô chạm vào cây hàng của anh qua lớp quần, đầu cũng cúi xuống.

Giờ đây, cô có thể nhìn rõ hình dạng phồng lên của thằng em của Từ Yến Kỳ bên trong chiếc quần ngủ rộng thùng thình. Giữa hai chân, côn thịt của anh thật sự quá lớn, khiến cô không khỏi cảm thấy choáng ngợp.

Trong khoảnh khắc đó, Trần Kiều nhìn chằm chằm vào cây hàng đang căng cứng trong lòng bàn tay mình. Cô muốn tuột chiếc quần của anh ra, để có thể nhìn rõ hơn.

Cô muốn xem xem trên thân thằng em đó có nổi gân xanh không, muốn nhìn xem qu.y đầu mượt mà có phải đã căng cứng đến mức đỏ tím hay chưa.
Cô càng muốn hé miệng, ngay trước mặt anh, nuốt trọn cậy hàng của anh vào trong miệng mình.

Cô muốn cảm nhận cây hàng của anh căng đầy trong miệng mình, ngay trước mắt anh.

"Thật sự không cần tôi dùng tay cảm nhận nó sao?"

Trần Kiều nghĩ như vậy, rồi cô bắt đầu hành động. Cô giơ tay lên, chậm rãi túm lấy dây thắt lưng của quần ngủ anh, nhẹ nhàng dò hỏi.

Từ Yến Kỳ nuốt nước bọt. Ban đầu, anh định từ chối, nhưng không ngờ Trần Kiều lại nói ra điều đó.

Lúc này, gương mặt cô như tranh vẽ, ánh mắt đầy vẻ gợi tình táo bạo.

“Từ Yến Kỳ, tôi muốn giúp anh sờ nó.”

Nói xong, Trần Kiều kéo dây thắt lưng của anh, thử kiểm tra phản ứng của anh, khiến anh rơi vào mê muội, muốn ngừng mà không được.

Từ Yến Kỳ nắm chặt tay vào tấm trải giường, gương mặt căng thẳng, cuối cùng không thể chịu nổi, anh quyết định để mặc cô.

Trước mặt cô, anh đưa tay tháo dây buộc, kéo quần ngủ xuống.

Côn th.it của Từ Yến Kỳ bật ra từ trong quần, to dài và thẳng như một cây rễ cây vững chắc, cứng rắn như thép.

Cây hàng của anh thật sự quá lớn, khiến người ta phải kinh ngạc.

“Thật lớn, Từ Yến Kỳ, hàng họ của anh thật sự rất lớn đó.”

Trần Kiều không khỏi cảm thán.

Cô run rẩy đưa tay chậm rãi vuốt ve: “Ôn Tuế chắc hẳn rất hưởng thụ.”

Cảm nhận được ngón tay mềm mại của cô đột nhiên chạm vào và vuốt ve, Từ Yến Kỳ không thể kiềm chế được, phát ra tiếng rên khe khẽ.

Điều đó khiến anh không thể trả lời Trần Kiều.

Dù anh cố gắng cắn chặt răng, nhưng không thể ngăn cản cảm giác tuyệt vời mà ngón tay cô mang lại, như nước chảy len lỏi, khiến anh say đắm.

Nghe tiếng rên của anh, đôi mắt Trần Kiều lóe lên một tia sáng. Cô chăm chú nhìn cây gậy của anh, càng vuốt ve càng làm nó trở nên căng cứng hơn. Bàn tay cô trượt lên trên, đến đỉnh côn th.ịt, chạm vào phần nhạy cảm nhất.

Từ Yến Kỳ lập tức cong người lên, toàn bộ phần qu.y đầu co rút lại, hạ thân run rẩy không ngừng. “Trần Kiều, đừng sờ như vậy, tôi không chịu nổi.”

Vừa dứt lời, Trần Kiều ngừng tay, rồi cô không nói gì, từ từ đưa ngón tay vào miệng mình, thấm nước bọt. Ngay sau đó, Từ Yến Kỳ cảm nhận được một cảm giác trơn ướt bao quanh quy đầu của anh, khiến toàn thân anh căng cứng.

“A!”

Trong khoảnh khắc ấy, anh không thể chịu nổi sự khoái cảm tê dại đang tràn ngập, toàn thân run rẩy, gậy th.ịt nhạy cảm của anh không ngừng đón nhận từng động tác của tay cô.

“Từ Yến Kỳ, có thoải mái không?”

Trần Kiều ngẩng đầu nhìn anh, bàn tay cô bắt đầu mạnh hơn, cô có kỹ xảo tra tấn từng chút trên qu.y đầu sưng tấy, tạo ra từng cơn sóng khoái cảm.

“Trần Kiều, dừng lại, không chịu nổi nữa rồi.”

Chưa từng có ai dùng tay tra tấn anh như thế, trước đây khi Ôn Tuế giúp anh, cô ấy chẳng hề có kinh nghiệm gì cả, hoàn toàn khác với Trần Kiều.

Từ Yến Kỳ cau mày nói: “Tôi không chịu nổi nữa rồi.”

Trần Kiều lập tức nhẹ tay hơn, gương mặt cô bình thản, đôi mắt thon dài nhìn anh.

“Có cần chậm lại không?”

Cô như một người phục vụ kiên nhẫn, hỏi han từng chút về yêu cầu của anh, muốn biết anh muốn lực như thế nào, tốc độ ra sao.

Không ngừng xin ý kiến của anh.

Từ Yến Kỳ nhìn cây hàng của mình đang đỏ tươi, dính đầy nước bọt của cô, ngón tay cô không còn di chuyển nữa, mà chỉ kích thích nơi nhạy cảm nhất.

Đột nhiên, anh lại khao khát đôi tay Trần Kiều tiếp tục vuốt ve.

Anh nhắm mắt, nhẹ nhàng đáp: “Không, nhanh lên.”
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!