Chương 17: Không hướng nội lắm

Đăng lúc 16:08 15/07/2025 3 0
Trong vài giây màn hình điện thoại của Từ Yến Kỳ hiện lên đã thông qua lời mời kết bạn. Tuy nhiên, khi anh vô tình liếc màn hình điện thoại của cô, anh lại nhìn thấy bên Trần Kiều hiển thị lên lịch sử trò chuyện trước đó giữa anh và cô.
Trần Kiều gật đầu: “Ừm, đã từng thêm, nhưng sau này bị anh xóa đi rồi.”
Từ Yến Kỳ nghe xong liền ngơ ra đó căn bản không nhớ nổi điều gì, cổ họng anh dần khô khốc: “Chuyện từ khi nào vậy chứ?”.
Đôi mắt của Trần Kiều hơi cụp xuống, nói: “Mấy năm trước, lúc kỳ nghỉ hè, tôi làm thêm ở một quán pub tại thành phố mà tôi học đại học, lúc đó anh đến đặt cocktail cho Ôn Tuế, trùng hợp sao tôi lại chính là nhân viên pha chế ở quán pub đó.”
Trần Kiều nhớ lại lúc đó, cô và Từ Yến Kỳ còn chưa quen nhau, nhưng Ôn Tuế và Từ Yến Kỳ sớm đã quen nhau rồi, hai người họ lúc đó còn đang trong quan hệ mập mờ, hai người đều có ấn tượng tốt với đối phương.
Trần Kiều nhớ rất rõ ràng, từ lúc biết bạn trai của Ôn Tuế là Từ Yến Kỳ - người cô gặp trong một quán pub ngày hôm đó, cô thường xuyên nhìn thấy hai người họ nhìn nhau, và cả tình yêu đang không ngừng nảy nở giữa hai người họ.
"Lúc đó ở quán pub có tổ chức hoạt động, anh đã quét mã wechat của tôi để gọi đồ, sao đó còn cho tôi một cái đánh giá kém."
"Đến giờ tôi còn không biết lý do tại sao lại bị đánh giá kém, nhưng đã bị anh xóa liên lạc rồi."
"Còn hại tôi mất việc làm thêm hồi hè đó nữa."
Sau khi nghe Trần Kiều từ từ kể lại với mình, trong ánh mắt của Từ Yến Kỳ hiện lên sự bối rối.
Anh có chút không thoải mái giơ tay lên, kéo chiếc cổ áo sơ mi rộng ra tí.
Trên hành lang, ánh sáng từ trên trần nhà chiếu xuống, lẻn qua chiếc cổ áo mở rộng của anh, để lộ ra một nửa xương quai xanh của anh, nửa còn lại thì bị bóng của chiếc áo hắt lên che đi mất.
"Lý do tôi gửi đánh giá kém là vì quán pub của cô hướng dẫn khách hàng thêm WeChat để có thêm lưu lượng riêng."
Anh nghiêm túc giải thích với cô: “Lúc đó tôi không nhắm vào cô, tôi chỉ nhắm vào quán pub đó thôi.”
Từ Yến Kỳ chợt nhớ đến cảnh tượng lần đầu anh và cô gặp nhau, lúc đó không hiểu tại sao anh không có ấn tượng gì đáng nhớ về khuôn mặt của cô.
Anh vẫn nhớ rằng sau khi thêm WeChat và đặt đồ, anh có xem qua trang cá nhân của cô, toàn là những bức ảnh selfie bình thường tươi tắn, tự nhiên và những bức ảnh đời thường.
Cô không thuộc hạng mỹ nữ nhưng ngoại hình của cô cũng không tệ, nhưng không có vẻ gì quá độc nhất, càng không nói đến việc bắt mắt.
Anh nhớ khi Ôn Tuế chính thức giới thiệu Trần Kiều với mình, ấn tượng đầu tiên của Từ Yến Kỳ về Trần Kiều đó chính là anh cảm thấy người này có tính cách hơi nhạt nhẽo, khô khan.
Khi giao tiếp với nhau, cô không hướng nội lắm nhưng cũng chẳng phải người vui vẻ, nhiệt tình.
Cô luôn ăn nói lịch sự, nhẹ nhàng, làm mọi việc đều có chừng mực, căn bản không thể tìm thấy khuyết điểm nào ở cô, nhưng cô cũng không có ưu điểm nào khiến người ta nhìn cái là nhớ.
Cô có vẻ như là loại người không có cá tính.
Rất khô khan.
Cảm giác của Từ Yến Kỳ dành cho cô cũng giống như là, khi tiếp xúc với một tòa nhà cao cấp, tuy biết căn hộ đó không tệ, vị trí rất chiếm ưu thế, nhưng sau khi đẩy cửa bước vào mới thấy nó không có gì nổi bật, không có chút nội thất đẹp đẽ nào cả.
Nó, khá là bình thường.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, thực sự rất khó có thể thích căn hộ này.
Nhưng Ôn Tuế lại khác, cảm giác cô ấy mang lại cho mọi người được thể hiện rất rõ. Đặc biệt, Từ Yến Kỳ làm quen với Ôn Tuế khi anh bước vào năm cuối cấp, anh vốn chẳng quan tâm đến những cô gái kia có phải còn đi học hay không.
Anh cho rằng những sinh viên đó căn bản chẳng có cùng tư tưởng để có thể giao tiếp được với anh.
​Mặc dù anh cũng chỉ hơn Ôn Tuế và Trần Kiều hai khóa.
Nhưng sau khi quen biết Ôn Tuế, anh lại cảm nhận được Ôn Tuế có một số kinh nghiệm xã hội nhất định.
Kể từ khi vào đại học, cô ấy đã đi biểu diễn khắp nơi bên ngoài, cô ấy giao lưu và làm quen với đủ loại người.
​Cô ấy có thể vừa đi học vừa đi làm.
Anh tin rằng nếu tìm được một người như vậy, khi hai người ở với nhau, cô ấy không quá mệt mỏi và anh cũng vậy.
Suy cho cùng, tư tưởng của họ đều chung một tần số, ít nhiều gì họ cũng có thể hiểu cho nhau.
"Không sao."
Trần Kiều nói: “Vậy bây giờ chúng ta làm quen lại từ đầu.”
Cô từ từ sửa lại biệt danh dành cho anh sau đó đưa cho anh xem.
Từ Yến Kỳ nhìn thấy biệt danh cô đặt cho mình là Từ Yến Kỳ.
Mà không phải là bạn trai của Ôn Tuế.
Từ Yến Kỳ nhìn cô một lát: “Ừm.”
May mắn thay, cô cũng có suy nghĩ giống anh.
Vì thế Từ Yến Kỳ cũng đặt biệt danh cho cô là Trần Kiều.
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!