Chương 6: Cứng

Đăng lúc 22:56 04/07/2025 48 0
Chương trước Chương tiếp
Ôn Tuế từng nói với Trần Kiều rằng, Từ Yến Kỳ thích ngủ kh.oả thân.
Nhưng Ôn Tuế không thích điều đó, cô cảm thấy ngủ như vậy khiến cơ thể không thoải mái.
Khi Trần Kiều nói ra điều này với ý mập mờ, Từ Yến Kỳ vẫn giữ dáng vẻ trầm ổn, giống như một ngọn núi vững chãi không bao giờ lay động.
Thấy anh khẽ nắm chặt bàn tay bên người, Trần Kiều giải thích, “Ý tôi là, không hổ danh, anh là bạn trai của Ôn Tuế, còn tôi là bạn thân của cô ấy.”
Nghe xong, Từ Yến Kỳ khẽ nhíu mày.
Anh không ngờ một chuyện riêng tư như việc ngủ kh.oả thân lại bị Ôn Tuế kể với Trần Kiều.
Ừ, đúng là bạn thân. Những điều như vậy giữa bạn thân có thể dễ dàng nói ra.
Vì vậy mà Ôn Tuế mới yên tâm khi để anh và Trần Kiều cùng thuê chung căn hộ này.
Nhưng Trần Kiều nói điều đó có ý gì?
Từ Yến Kỳ cảm thấy hoang mang, và không khí trong căn phòng trở nên quá mơ hồ và phức tạp.
“Cô nghỉ ngơi đi.”
Anh lặp lại câu nói trước đó, nhẹ nhàng gỡ tay Trần Kiều ra khỏi quần tây của mình và rời khỏi phòng.
Ra khỏi phòng của Trần Kiều, Từ Yến Kỳ cảm thấy cả người nóng bừng. Anh không biết mình bị làm sao, gần đây luôn có những suy nghĩ lung tung.
Điều này không giống với con người anh trước đây.
Sáng sớm hôm sau, Trần Kiều đã hạ sốt và lấy lại sức lực.
Cô vừa định đi vào toilet, đứng ở cửa và nghe thấy tiếng nước chảy, kèm theo những tiếng rên rỉ đau đớn, khẽ và chậm.
Từ Yến Kỳ đang tự thỏa mãn.
Trần Kiều đứng bên ngoài cửa, cô có thể tưởng tượng được cảnh anh đang cắn chặt hàm, nhắm mắt, cả cơ thể căng cứng dưới dòng nước của vòi sen. Đôi tay mạnh mẽ của anh đang siết chặt lấy dương vật đang cương cứng, cố gắng giải tỏa áp lực và những tiếng rên nặng nề phát ra từ yết hầu của anh.
Trần Kiều đứng đó hơn mười phút, Từ Yến Kỳ cũng mất ngần ấy thời gian để tự thỏa mãn. Cô có thể nghe thấy tiếng anh chìm vào khoái cảm, kèm theo những lời chửi thề nhỏ.
“Mẹ ki.ếp.”
Ngay sau đó, tiếng rên rỉ tra tấn vang lên từ cổ họng Từ Yến Kỳ, báo hiệu rằng anh đã đạt đến cao trào.
“Ừ… Trần Kiều…”
Trần Kiều ngẩn người. Cô không ngờ trong tiếng rên rỉ của Từ Yến Kỳ lại có tên của mình.
Chứ không phải tên của Ôn Tuế.
Khi Trần Kiều vẫn còn đang bàng hoàng, thì Từ Yến Kỳ bước ra khỏi phòng tắm, quên mang theo dao cạo râu. Anh chỉ quấn khăn tắm nửa thân dưới và mở cửa.
Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, cả hai đều sững sờ.
Trần Kiều không ngờ anh sẽ mở cửa, còn Từ Yến Kỳ cũng không ngờ cô lại đứng bên ngoài.
Từ Yến Kỳ nhíu mày, còn Trần Kiều thì xấu hổ đến nỗi không biết phải làm gì.
Nhất là khi nhìn thấy ngực của anh, vạm vỡ, cơ bắp mạnh mẽ, tỏa ra một sức hấp dẫn đầy nam tính.
“Tôi... tôi định vào toilet.”
Trần Kiều nói bằng giọng ngượng ngùng, định bước vào.
Từ Yến Kỳ chợt nhớ ra mình chưa xả nước trong toilet, bên trong không chỉ có mùi nước tiểu mà còn có mùi tanh của tinh dịch vừa bắn ra.
Anh vội vàng ôm lấy Trần Kiều: “Tôi vẫn chưa xong.”
Vì phòng tắm và toilet khá nhỏ, theo phản xạ, Từ Yến Kỳ ôm chặt eo Trần Kiều, giống như cách anh thường ôm Ôn Tuế, để ngăn cô bước vào.
Đó là một tư thế rất thân mật. Vì dáng người của Trần Kiều không cao như Ôn Tuế, động tác này khiến cô như một chú chim nhỏ rúc vào lòng anh.
Nhận ra hành động của mình quá thân mật, Từ Yến Kỳ nhanh chóng buông tay khỏi eo cô.
Đôi tay anh cứng đờ giữa không trung, thu lại cũng không được, mà để yên cũng không xong.
“Trần Kiều, tôi vẫn chưa dùng xong.”
Anh lặp lại lời vừa nói, như sợ cô không nghe rõ.
“Ừ, được rồi, anh dùng trước đi.”
Trần Kiều không bước vào nữa, cô đứng tựa vào tường, chờ anh hoàn tất.
Tay phải cô khẽ run rẩy khi buông xuống. Lúc Từ Yến Kỳ ôm eo cô, tay cô vô tình chạm vào chiếc khăn tắm và cảm nhận được cây hàng của anh, vẫn chưa hoàn toàn mềm lại.
Cây hàng nửa cư.ơng cứng đó, theo ước tính của Trần Kiều, dài ít nhất mười mấy centimet, bằng với của Lâm Dịch Tranh.
Cô không dám tưởng tượng khi nó cư.ơng cứng hoàn toàn, sẽ dài và to đến mức nào.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!