Chương 2

Đăng lúc 18:01 25/07/2025 133 11
Chương trước Chương tiếp
Tiểu Mộc Tử thông minh từ nhỏ, khéo léo linh hoạt, biết nhìn sắc mặt người khác, mặt mũi lại ưa nhìn, làm việc chu đáo. Sau khi Lâm ma ma qua đời không lâu, nàng được Lý công công để mắt và bồi dưỡng, giao cho không ít việc, có khi còn được xuất cung mua đồ.


Xuất cung rồi, Mộc Đào mới hiểu vì sao Lâm ma ma cứ luôn bảo nàng nhất định phải tìm mọi cách để rời khỏi hoàng cung. Trên phố người qua kẻ lại, những người buôn bán nhỏ rao bán đủ loại hàng hóa muôn hình muôn vẻ, tuy không tinh xảo như trong cung nhưng đều là những thứ mới mẻ mà nàng chưa từng nhìn thấy. Bầu trời bao la mênh mông, đưa mắt nhìn mãi không thấy điểm cuối.


Mộc Đào thầm quyết định, sau này nhất định phải trốn ra. Với tay nghề và số tiền tích cóp được, nàng có thể mở một tiệm ăn nho nhỏ, kiếm chút tiền, sống ung dung tự tại. Có thành thân hay không cũng không quan trọng, điều quan trọng là không còn phải sống trong cảnh nơm nớp lo sợ nữa.


“Tiểu Mộc Tử! Lễ vật để cầu phúc có sai sót, Lý công công đang nổi trận lôi đình kìa, phải làm sao bây giờ?!” Người vừa lên tiếng chính là Tiểu Phương Tử, tiểu thái giám lúc nãy cùng đi với nàng. Tiểu Mộc Tử thầm than không hay rồi, vừa cẩn thận hỏi Tiểu Phương Tử vừa đứng dậy, đi nhanh về phía trước.


“Đã nói bao nhiêu lần rồi, lễ vật không được phép có sai sót!” Trên mặt Lý công công đầy vẻ lo lắng. Các thái giám và cung nữ trong phòng đang kiểm kê lễ vật thì phát hiện những thứ vốn được dâng lên như bánh hoa sen, dương chi lộ, bánh hoa thông, bánh dứa đều bị thiếu. Bên phía Ngự Thiện phòng rõ ràng đã kiểm tra kỹ càng trước khi giao. Những món điểm tâm này vốn chỉ dùng để bày biện, không quan trọng. Nhưng lần này, bệ hạ đích thân mời đại sư tới cầu phúc cho Thái hậu, chỉ cần xảy ra chút sơ suất nhỏ thôi là cũng đủ để mất đầu rồi.


“Ôi chao, Lý công công, có chuyện gì thế? Lễ vật để cầu phúc đã chuẩn bị xong chưa?” Kẻ vừa đến có khuôn mặt nhăn nheo đầy mỡ, đó là Nguyên Đắc Hỷ, người lâu nay vẫn luôn không đội trời chung với Lý công công, đồng thời là tâm phúc của Thái hậu, Thái giám chưởng sự của cung Từ Ninh.


“Chuẩn bị xong cả rồi. Chỉ là tiểu tử mới đến không biết quy tắc, ta dạy dỗ hắn vài câu thôi, không có gì.” Lý công công ngoài cười trong không cười mà đáp lời.


“Vậy được. Còn một canh giờ nữa là lễ cầu phúc bắt đầu rồi, Diệu Tịch đại sư của chùa Tế Pháp cũng đã đến, tuyệt đối không được có sơ suất gì đâu đó.” Nguyên công công dặn dò với vẻ rất quan tâm.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700