Chương 18

Đăng lúc 19:37 09/07/2025 34 0
Chương trước Chương tiếp
Nàng âm thầm tìm hiểu sở thích của Tiêu Sở Hoài, quyết định “đúng bệnh hốt thuốc".


Nghe nói, trong khi các công tử quyền quý khác yêu thích mai, lan, trúc, cúc, thì Tiêu Sở Hoài lại chỉ thích xích liên đóa hoa sinh trưởng nơi địa ngục.


Lạc Sanh tìm một bức họa xích liên, nhìn chằm chằm hồi lâu, càng xem càng cảm thấy nó mang theo một loại yêu dã chí mạng, câu hồn đoạt phách.


Thật khó tin, một người thanh lãnh đạm mạc như hắn, lại thích một loài hoa tà mị đến vậy.


Quả thực hắn… rất biết diễn kịch.


Rõ ràng là đồ dâm tặc mà còn giả bộ thanh tâm quả dục!


Lạc Sanh hít sâu một hơi, quyết tâm bắt tay thêu một túi thơm hình xích liên.


Ngoài ra, nàng còn nhờ Hàm Song đi mua một số hương liệu đặc biệt.


Hàm Song trở về thì thấy Lạc Sanh đang điều chế hương liệu, mùi hương nhè nhẹ lan tỏa khắp không gian khiến nàng ấy không khỏi tò mò, “Tiểu thư muốn phối hương gì sao?"


Lạc Sanh thản nhiên đáp: “An thần tĩnh khí."


Hàm Song không hề nghi ngờ nàng, nàng ấy cũng biết tiểu thư biết điều chế một chút hương liệu, mấy người bọn họ đều từng đeo túi hương do Lạc Sanh phối.


Hàm Song gật đầu rồi vui vẻ nói: “Vậy khi tiểu thư làm xong, có thể cho nô tỳ một ít không? Gần đây nô tỳ cũng hay mất ngủ."


Lạc Sanh chột dạ, chớp mắt, “Cái này ta muốn tặng người khác, lần sau sẽ làm cho ngươi."


Hàm Song lập tức hào hứng truy hỏi: “Người tặng ai vậy? Đại thiếu gia ạ?"


“Không phải." Mặt Lạc Sanh đỏ lên, vội vàng đuổi nàng đi lấy hương liệu, “Ai nha ngươi đừng hỏi nữa.”


Hàm Song thấy phản ứng kỳ lạ này của nàng, “Không phải tiểu thư có người trong lòng chứ?”


“Không có.” Lạc Sanh vội vàng bảo nàng ấy đi lấy đồ, “Ngươi mau đi lấy hương liệu đi, không đi luôn thì ta sẽ không làm nữa đâu.”


“Dạ dạ dạ.” Hàm Song sợ tiểu thư giận dỗi mình nên lập tức cầm giấy ghi hương liệu cần mua ra ngoài.


Nàng ấy vừa đi, vừa nghĩ:


Hình như phương thuốc này… không giống với cái trước?


Nhưng nàng ấy nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ.


Dù sao, tiểu thư vẫn luôn thương nàng ấy, chắc chắn nàng chỉ đang điều chỉnh hương liệu cho phù hợp mà thôi!


Từ nhỏ, nàng đã học được rằng phương thuốc điều hương là thứ vũ khí lợi hại nhất để một nữ nhân nắm giữ sự sủng ái.


Giáo tập ma ma từng dạy: "Một túi hương nhỏ có thể khiến người ta nhớ thương ngày đêm, tâm trí mê loạn. Nếu trộn lẫn với hương liệu riêng biệt của bản thân, nam nhân càng không thể dứt bỏ."


Nó không phải mê dược, mà là một cách ám chỉ vô hình, làm người ta lệ thuộc vào mùi hương đó, ngày ngày đêm đêm mong nhớ.


Năm đó, nàng bị ép học điều này, nhưng nàng chưa bao giờ có cơ hội dùng đến.


Mà nay…


Nàng muốn thử một lần.


Duy chỉ có một điều khiến nàng lo lắng


Nếu Tiêu Sở Hoài không nhận túi thơm này thì sao?


Nhưng rồi nàng lại tự phủ định ngay lập tức.


Vốn dĩ hắn muốn chiếm đoạt nàng, điều đó chứng tỏ hắn có hứng thú với thân thể nàng.


Vậy chẳng qua chỉ thiếu một cơ hội thích hợp, để hắn động tâm mà thôi.


Nàng cho hắn một bậc thang, để hắn có thể thuận theo mà diễn trò.


Không cần phải biết điều.


Nghĩ vậy, nàng càng thêm tự tin, lớn mật nghiền nát hương liệu.


Sau một hồi tỉ mỉ chế tác, túi thơm đã hoàn thành, chỉ cần để hương liệu thấm dần vào túi, vài ngày sau sẽ có tác dụng.


Lễ Thượng Tị.


Tiết Thượng Tị năm nay gặp ngày đẹp, khí trời trong xanh, hoàng đế như thường lệ tổ chức tiệc bên hồ Khúc Giang, chiêu đãi quần thần du xuân, ngâm thơ, thưởng cảnh.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!