Chương 8

Đăng lúc 19:37 09/07/2025 46 0
Chương trước Chương tiếp
Lạc Sanh hoảng hốt, vội vàng giữ tay bà lại: "Mẫu thân, người làm gì vậy?!"


Cơn đau chân thực khiến Đào thị nước mắt lăn dài.


Bà nhìn Lạc Sanh, cuối cùng không nhịn được nữa, vươn tay ôm chặt lấy nữ nhi vào lòng, giọng nói nghẹn ngào tràn đầy thương tiếc, "Tiểu Hoài Tịch của ta… con chịu khổ rồi."


Lạc Sanh đột nhiên bị ôm chặt, nàng chớp mắt với vẻ ngơ ngác.


Nàng đâu có chịu khổ gì?


Nàng vỗ nhẹ lưng mẫu thân, dịu giọng trấn an: "Mẫu thân, con không sao mà."


Đào thị chần chừ một hồi lâu, cuối cùng cũng cắn răng dặn dò: "Sanh Sanh, hứa với ta, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì, cũng không được tiếp xúc với Ngũ vương gia."


Lạc Sanh ngẩn người.


Nàng vốn chẳng có quan hệ gì với hắn, đột nhiên mẫu thân dặn dò như vậy, thực sự có chút khó hiểu.


Nàng nhịn không được mà hỏi: "Vì sao ạ? Đã xảy ra chuyện gì sao?"


Đào thị hít sâu một hơi, bà khẽ nói với sắc mặt tái nhợt: "Ngũ vương gia… là một kẻ ngụy quân tử. Bề ngoài thanh lãnh cao ngạo, nhưng thực chất lại tàn nhẫn, thô bạo, háo sắc!”


“Sau này, hắn… hắn nhất định sẽ hủy hoại con!"


Đào thị trầm mặc, cuối cùng chỉ có thể thở dài.


"Dạ?" Lạc Sanh có chút mơ hồ, trong ấn tượng của nàng, dù Ngũ vương gia rất khó gần, nhưng hắn cũng không đến mức…


Đào thị cũng biết lời nói của mình quá đột ngột, khó mà khiến người ta tin tưởng.


Bà khẽ hít sâu một hơi, giọng nói cũncũng trầm xuống: "Lời này nói ra, có lẽ con sẽ không tin. Nhưng hôm nay mẫu thân thực sự đã sống lại. Nếu không phải tận mắt chứng kiến những chuyện hắn làm với con, ta cũng không dám nói bừa."


Hồi tưởng lại ký ức kia, Đào thị vẫn không khỏi rùng mình.


Ngũ vương gia kia là người âm hiểm đến mức nào!


Lúc Lạc Hi sinh nở, hắn đã nhân cơ hội gây khó dễ, soán ngôi Thái tử, tiêu diệt toàn bộ Lạc gia.


Đáng thương nhất chính là Tiểu Hoài Tịch của bà.


Vì bảo vệ gia tộc, nàng bị Tiêu Sở Hoài mang đi, rơi vào tay hắn, không biết đã bị giày vò ra sao, cuối cùng cũng chỉ đổi lấy một đường sống mong manh cho cả nhà họ Lạc.


Một gia đình vốn đang rất hạnh phúc, sao lại bị hủy hoại thành ra như thế này!


Đào thị hận Tiêu Sở Hoài đến tận xương tủy!


Lạc Sanh nghe mẫu thân nói mà sững sờ.


Nàng nhìn khuôn mặt đầy căm hận của bà, trong lòng tuy có hoài nghi về chuyện “sống lại", nhưng cũng không tiện hỏi thêm.


"Nếu vậy… Nhưng a tỷ nói, Thái tử và Ngũ điện hạ có quan hệ vô cùng tốt."


Tuy nàng không nhìn ra nhưng a tỷ nàng có thể thuận lợi gả vào Đông Cung như vậy, chứng tỏ nàng ấy rất thông tuệ.


"Người này dã tâm không đáy, lòng lang dạ sói. Trước kia quan hệ tốt là một chuyện, nhưng vì lợi ích, ai mà biết được sẽ trở mặt lúc nào?" Đào thị dù chỉ là một nữ nhân khuê phòng, không quá thân cận với Đông Cung nhưng kiếp trước bà tận mắt thấy Ngũ vương gia phản bội, ra tay tàn độc, "Trước đây, ngay cả ta cũng kính trọng hắn… Không ngờ…"


"Mẫu thân không muốn làm a tỷ con lo lắng, cũng không thể chắc chắn được mọi chuyện. Hiện tại ta mới vừa tỉnh lại, biết quá ít, không thể xác định Ngũ vương gia từ đầu đã có ý đồ xấu, hay là sau này mới thay đổi."


Lạc Sanh nghe đến đây, đột nhiên nhớ lại cuộc đối thoại nàng vô tình nghe thấy hôm nay.


Nàng che miệng kinh ngạc: “Mẫu thân nói vậy… Ta cũng vừa nhớ ra! Lúc ta quay lại nhặt đồ, tình cờ nghe được một số chuyện…"
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!