Chương 10: Đêm nay ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi

Đăng lúc 18:38 11/11/2025 80 1
Chương trước Chương tiếp
Thẩm Thanh Lam sững sờ, chưa kịp nghĩ kỹ lời anh vừa nói có ý gì, bàn tay anh đã lặng lẽ luồn xuống dưới váy cô, bắt đầu làm loạn.

“Ưm…” Cô khẽ rên một tiếng, định ngăn lại, nhưng anh đã quen đường quen lối, ngón tay linh hoạt tìm đến nơi mềm mại ấm nóng. “Anh… anh đang làm gì vậy…”

Anh khẽ cười, cúi đầu hôn nhẹ lên má cô. Ngón tay vê tròn trên nụ hoa mềm, lòng bàn tay thô ráp cọ vào da thịt khiến từng cơn tê dại lan ra. Nơi vốn đã ướt át lại càng trào ra thêm dòng mật dịch, men theo đùi trong chảy xuống đầu gối, cuối cùng loang thành một vệt ẩm ướt tối màu trên chiếc quần tây đen của anh.

Vết ướt nhỏ trên quần anh sẫm màu hơn một chút, dù không quá rõ, nhưng Thẩm Thanh Lam vẫn nhìn thấy. Mặt cô đỏ rực, giọng run run: “Đừng… Ưm… Đừng làm nữa…”

Cô đẩy nhẹ Thịnh Vân Sanh, lòng vừa xấu hổ vừa tức giận. Đôi mắt cô ngân ngấn nước, như thể sắp khóc đến nơi.

Giọng nói mềm mại của cô như móng mèo cào vào lòng Thịnh Vân Sanh. Thứ vừa phóng ra xong lại cứng lên.

Nếu không phải đang ở công ty, anh thật muốn lập tức “xử lý” cô gái quyến rũ này ngay tại chỗ!

“Đừng động.” Giọng anh khàn khàn. “Tôi sẽ làm em thoải mái.”

Anh thêm một ngón tay vào nơi mềm mại, dù bị kẹp chặt, nhưng bên trong ướt át khiến mọi thứ dễ dàng hơn. Ba ngón tay di chuyển có nhịp nhàng, móng tay cọ vào vách thịt, thỉnh thoảng chạm vào hạt ngọc đang căng mọng.

Lúc này, nơi nhạy cảm trào ra dòng chất lỏng không ngừng, mang theo khoái cảm khiến cô tê dại toàn thân. Ngón chân cô cuộn lại, miệng phát ra những tiếng rên khe khẽ đầy mê hoặc. “Ưm… A…”

Cô bám chặt vai anh, cơ thể run nhẹ theo nhịp tay anh nhanh dần, rồi bị anh ôm chặt vào lòng.

Cuối cùng, một đợt khoái cảm mãnh liệt ập đến. Cô không dám phát ra tiếng, cắn mạnh vào vai anh, chỉ cảm thấy háng mình ướt đẫm.

Cô thở hổn hển, lồng ngực đầy đặn phập phồng theo từng nhịp. Ngẩng đầu lên, cô bắt gặp ánh mắt anh tràn ngập ý cười.

Anh vươn lưỡi liếm nhẹ vành tai cô, khiến cô khẽ “ưm” một tiếng. “Thoải mái chứ?”

Thẩm Thanh Lam đỏ mặt, mềm nhũn tựa vào vai anh, không đáp.

Thịnh Vân Sanh chỉnh lại quần áo cho cô, trở về dáng vẻ lịch lãm thường ngày.

Hơi thở của dục vọng vẫn còn vương vấn, khoái cảm cao trào vẫn lưu lại trong cơ thể. Thẩm Thanh Lam hơi hoảng hốt.

Cô rất muốn hỏi quan hệ giữa họ bây giờ là gì, nhưng lời đến bên miệng, cô lại sợ nghe câu trả lời.

“Có chuyện gì sao?” Thịnh Vân Sanh nhạy bén nhận ra cảm xúc cô thay đổi.

“Không có gì.” Cô lắc đầu.

Cô định rời đi, nhưng anh bất ngờ lên tiếng: “Tối qua tô mì trứng em nấu ngon lắm. Tối nay nấu lại cho tôi ăn nhé.”

Một cơn giận bỗng dâng lên trong lòng. Giọng cô lạnh đi: “Nhà tôi nhỏ bé, không chứa nổi Thịnh tổng. Anh ra ngoài ăn đi.”

Thịnh Vân Sanh khẽ nhíu mày, không hiểu vì sao cô đột nhiên khó chịu.

Vừa rồi còn êm đẹp, vậy mà nói trở mặt là trở mặt. Phụ nữ đúng là vô tình!

Anh tiến tới, ôm lấy eo cô, véo nhẹ má cô. “Ngoài kia làm sao ngon bằng đồ em nấu.”

“Đồ tôi nấu chẳng ra gì!” Cô giãy dụa, muốn thoát khỏi vòng tay anh, bực bội nói: “Dù sao anh có tiền, muốn ăn gì chẳng được, cần gì bám lấy tôi!”

Thịnh Vân Sanh nhếch môi, cuối cùng hiểu ra cô đang giận dỗi chuyện gì.

Anh ôm cô chặt hơn, môi kề sát môi cô, trêu đùa chiếc lưỡi nhỏ của cô bằng một nụ hôn nóng bỏng.

Đến khi cô bị hôn đến không nói nên lời, anh mới lưu luyến buông môi cô ra, hôn nhẹ lên trán cô. “Nhà hàng năm sao cũng chẳng ngon bằng tô mì trứng của em. Tôi chỉ thích ăn đồ em nấu.”

Lời này như một quả bom, làm đầu óc Thẩm Thanh Lam rối bời.

Anh lấy hai chiếc bao cao su từ hộp quà, luồn tay vào dưới váy, nhét vào quần lót của cô, thì thầm đầy mê hoặc: “Đêm nay ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi.”

Thẩm Thanh Lam không biết mình đã trở lại bàn làm việc thế nào, đầu óc đầy ắp lời anh vừa nói.

Đồ cô nấu chỉ ở mức tạm được, chẳng phải mỹ vị gì.

Vậy nên, khi anh nói thích đồ cô nấu… có phải ý là anh thích cô?

Nghĩ đến những hành động của Thịnh Vân Sanh với cô những ngày qua, mặt cô lại nóng lên. Cơ thể khẽ động, cô cảm nhận được cảm giác lạ từ hai chiếc bao cao su anh nhét vào quần lót. Cô thầm mắng anh biến thái.

Tưởng tượng đến đêm nay, khi thứ to lớn của anh mang bao cao su điên cuồng ra vào trong cơ thể cô, Thẩm Thanh Lam lại không muốn lấy hai chiếc bao đó ra.

Ý nghĩ này khiến cô tự trách mình một trận, nhưng cuối cùng vẫn không lấy chúng ra.

Tuy nhiên, chuyện về đống bao cao su này thực sự khiến cô khó hiểu. Nếu là do một đồng nghiệp nữ ái mộ Thịnh Vân Sanh gửi, sao lại ghi tên cô ở phần người gửi?

Đột nhiên, một cái tên lóe lên trong đầu cô, khiến cô sởn gai ốc.

Truyện được đăng tải miễn phí tại web Pinknovel.net 

Những chương có mật khẩu vui lòng like Fanpage của web và gửi ảnh chụp vào hộp thư để nhận mật khẩu cho tất cả các chương.

Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Hoang Mai An

    Hoang Mai An

    Hóng chap mới quá tác giả ơi

    6 ngày trước
Facebook của tác giả