Chương 6: Tin nhắn khiêu khích

Đăng lúc 16:38 11/11/2025 125 1
Chương trước Chương tiếp
Thẩm Thanh Lam tức đến phát điên.

Nói ra thì, nếu không vì gã biến thái gửi bộ nội y gợi cảm, cô đã chẳng bốc đồng chạy vào quyến rũ Thịnh Vân Sanh.

Ngón tay cô lướt nhanh trên màn hình, gõ một tràng dài mắng chửi, đủ loại từ khó nghe tuôn ra. Một lúc sau, cô mới thấy hả giận đôi chút.

Sau chuyện đêm qua, Thẩm Thanh Lam trằn trọc cả đêm không ngủ. Cuối cùng, cô dứt khoát dậy sớm đến công ty làm việc.

Vừa pha xong ly cà phê, cô chạm mặt Thịnh Vân Sanh đến văn phòng.

Bốn mắt chạm nhau, Thẩm Thanh Lam nhớ lại chuyện tối qua, xấu hổ cúi đầu, khẽ gọi: “Tổng giám đốc.”

Thịnh Vân Sanh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm chẳng để lộ chút cảm xúc, chỉ nhàn nhạt đáp lại, như thể tối qua chẳng có gì xảy ra.

Thẩm Thanh Lam bỗng thấy chút hụt hẫng. Cô im lặng, trở về bàn làm việc của mình.

Cả ngày, ngoài chuyện công việc, hai người chẳng nói gì thêm với nhau.

Chiều đến, có một cuộc họp quan trọng. Thẩm Thanh Lam phải thông báo cho các trưởng phòng đến dự. Khi quay lại, cô thấy cô gái ở quầy lễ tân đang đứng đợi trước bàn mình.

“Chị Thẩm, chị về rồi!”

“Ừ.” Thẩm Thanh Lam liếc nhìn chiếc hộp lớn trên tay cô gái. “Có chuyện gì à?”

“Vừa có bưu kiện gửi đến cho chị, nói là đồ quan trọng. Thấy chị không ở đây, em nhận giúp chị rồi.”

Thẩm Thanh Lam khẽ nhíu mày, cảm thấy kỳ lạ. Cô hiếm khi mua sắm online, mà có mua thì cũng gửi về nhà, sao lại có bưu kiện gửi đến công ty?

“Được, cảm ơn em.” Cô nhận hộp, tiện tay đặt lên bàn.

Chiếc hộp nhẹ bẫng, lắc thử cũng không có tiếng động. Cô gái lễ tân tò mò hỏi: “Chị không mở ra xem sao?”

Thẩm Thanh Lam cầm dao rọc giấy, định mở hộp, nhưng chợt nhớ đến bộ nội y gợi cảm hôm qua. Một dự cảm chẳng lành dâng lên, cô vội ngừng tay: “À, chị nhớ ra rồi, chắc là tài liệu công ty. Để lát nữa mở vậy.”

Cô gái lễ tân nghĩ đó là tài liệu quan trọng, không tiện xem, nên chẳng nghĩ ngợi gì thêm. Hàn huyên vài câu, cô ấy rời đi.

Thẩm Thanh Lam suy nghĩ một lúc, lặng lẽ cầm dao và hộp vào nhà vệ sinh nữ.

Trong văn phòng, mọi người bận rộn với công việc, không ai để ý bóng dáng lén lút của cô.

Khóa cửa ngăn, cô mở hộp ra. Quả nhiên, bên trong lại là một bộ nội y gợi cảm.

May mà cô không mở trước mặt người khác, nếu không có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng chẳng rửa sạch được.

Cô nhấc chiếc váy lụa đen hai dây lên. Nếu mặc vào, chắc chắn chẳng che nổi vòng ba, phần nhạy cảm chỉ có hai lớp voan mỏng, gần như trong suốt.

Đúng lúc này, điện thoại rung lên.

[Em yêu, thích món quà anh gửi không?]

[Mau mặc vào, chụp một bức ảnh thật gợi cảm gửi cho anh.]

Thẩm Thanh Lam hừ lạnh. Lại là gã biến thái ấy!

Thật đúng là âm hồn không tan!

Cô cầm dao rọc giấy, cắt nát bộ váy, rồi chụp ảnh gửi lại cho hắn:

“Đồ biến thái, còn dám trêu tôi, đây là kết cục của món đồ rách rưới này!!!”

Xử lý xong bộ váy, cô rời nhà vệ sinh, thì điện thoại lại rung lên.

[Em yêu đúng là không tầm thường, đồ gợi cảm thế này còn không làm em vừa ý, còn tự tay phá nát nữa.]

Thẩm Thanh Lam tức đến nghiến răng. Định mắng hắn một trận, nhưng nghĩ đến công việc còn đang chờ, cô chẳng rảnh để đôi co. Cô đặt điện thoại xuống.

Dù sao, càng để ý gã biến thái này, hắn càng được đà lấn tới.

Trong phòng họp, giám đốc phòng dự án đang báo cáo kế hoạch mục tiêu quý tới cho Thịnh Vân Sanh.

Không khí cuộc họp vốn rất ổn, nhưng khi Thịnh Vân Sanh nhận được hai tin nhắn, mày anh khẽ nhíu lại, như có chuyện gì khiến anh không vui.

Giám đốc dự án lau mồ hôi trên trán, thầm lo. Bình thường Thịnh tổng luôn tắt điện thoại để tập trung họp, hôm nay không chỉ nhắn tin mà còn thất thần. Chẳng lẽ có chuyện lớn?

Hắn liếc nhìn sắc mặt Thịnh Vân Sanh, nhỏ giọng hỏi: “Tổng giám đốc, có chuyện gì sao? Hay là… cuộc họp này dời sang ngày khác?”

Thịnh Vân Sanh chẳng buồn ngẩng đầu: “Tiếp tục.”

Kế hoạch quý tới cần quyết định gấp, cuộc họp này rất quan trọng.

Đến giờ tan làm, Thẩm Thanh Lam hoàn thành công việc, nhưng cuộc họp vẫn chưa kết thúc.

Chuyện tối qua cộng thêm sự quấy nhiễu liên tục của gã biến thái khiến cô mệt mỏi rã rời. Không đợi cuộc họp xong, cô chào một đồng nghiệp rồi về nhà.

Khi cuộc họp cuối cùng kết thúc, Thịnh Vân Sanh đi ngang bàn cô, phát hiện cô đã rời đi, máy tính cũng tắt. “Thư ký Thẩm đâu?”

“Cô ấy tan làm rồi ạ.”

Sắc mặt Thịnh Vân Sanh lạnh đi vài phần: “Gọi cô ấy quay lại.”

Lạc An An, thực tập sinh mới vào phòng thư ký được hai ngày, thường chỉ làm mấy việc vặt cho Thẩm Thanh Lam. Đây là lần đầu cô nói chuyện với Thịnh Vân Sanh, bị khí thế lạnh lùng của anh dọa đến không dám ngẩng đầu.

Dù thấy không ổn, Lạc An An chẳng dám trái lời sếp lớn, đành gọi điện cho Thẩm Thanh Lam.

Lúc này, Thẩm Thanh Lam vừa về đến dưới nhà. Nghe điện thoại xong, cô tức đến bốc hỏa.

Lạc An An khổ sở nói qua điện thoại: “Chị Lam, chị mau quay lại đi, hình như tổng giám đốc đang giận…”

Dù không muốn, Thẩm Thanh Lam không dám để mất việc. Trong lòng mắng Thịnh Vân Sanh một trận, cô đáp: “Được, chị quay lại ngay.”

Khi cô trở lại công ty, hầu hết mọi người đã về. Chỉ đèn văn phòng tổng giám đốc vẫn sáng.

Cô hít sâu, gõ cửa: “Tổng giám đốc.”

“Vào đi.”

Thịnh Vân Sanh đang xử lý tài liệu, đầu hơi nghiêng, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng. Anh cởi hai cúc áo sơ mi, tay áo xắn lên, lộ ra cánh tay rắn chắc và xương quai xanh gợi cảm, cơ ngực thấp thoáng bên dưới…

Cảnh tượng bình thường, nhưng lúc này lại toát lên sức hút khó cưỡng.

Trong khoảnh khắc, Thẩm Thanh Lam chỉ muốn xông tới xé toạc áo anh, để mặc bản năng bộc phát.

Cô nuốt nước bọt, cố xua đi ý nghĩ kiều diễm, dùng giọng công việc: “Tổng giám đốc, anh gọi tôi có việc gì?”

Thịnh Vân Sanh không ngẩng đầu, đưa một tập tài liệu trên bàn: “Xử lý cái này.”

“Tổng giám đốc, 5 giờ 30 là giờ tan làm quy định của công ty…”

“Ngày mai bảo phòng tài vụ tính thêm phí tăng ca cho cô.”

Thẩm Thanh Lam khóe mắt giật giật.

Đúng là gã tư bản hút máu người!

Mãi đến 11 giờ đêm, cô mới xử lý xong tài liệu.

Gõ cửa văn phòng, cô vội đưa tài liệu cho Thịnh Vân Sanh xem: “Tổng giám đốc, tài liệu tôi xử lý xong rồi. Nếu không còn việc gì, tôi xin phép về trước.”

Thịnh Vân Sanh lật xem, hài lòng gật đầu: “Cảm ơn, tài liệu này sáng mai tôi cần gấp.”

“Không có gì, dù sao tôi cũng được trả phí tăng ca.”

Nhờ câu cảm ơn và khoản phí ấy, Thẩm Thanh Lam quyết định rộng lượng tha thứ cho anh.

Thịnh Vân Sanh cầm áo vest và chìa khóa xe: “Đi thôi, tôi đưa cô về.”

Nhớ đến chuyện đêm đó, Thẩm Thanh Lam vội xua tay: “Không cần phiền anh đâu ạ.”

“Muộn thế này, liệu còn xe công cộng để cô về à?”

“…Không, nhưng tôi có thể tự gọi xe.”

Thịnh Vân Sanh liếc cô nhàn nhạt: “Thôi đi, tôi không muốn thấy cô lên trang nhất tin tức xã hội.”

Nghĩ đến những vụ việc gần đây, Thẩm Thanh Lam đúng là hơi sợ đi một mình. Liếc nhìn thân hình cao lớn bên cạnh, cô tự nhủ dù gì anh cũng là sếp, chắc chắn an toàn hơn người lạ.

Chuyện đêm đó… chắc chỉ là tai nạn thôi.

“Vậy, làm phiền anh.”

 

Truyện được đăng tải miễn phí tại web Pinknovel.net 

Những chương có mật khẩu vui lòng like Fanpage của web và gửi ảnh chụp vào hộp thư để nhận mật khẩu cho tất cả các chương.

Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Hoang Mai An

    Hoang Mai An

    Hóng chap mới quá tác giả ơi

    6 ngày trước
Facebook của tác giả