Chương 11: Tự mình luồn ngón tay vào

Đăng lúc 18:38 11/11/2025 135 1
Chương trước Chương tiếp
Thẩm Thanh Lam chần chừ hồi lâu, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn cho kẻ biến thái, hỏi thẳng liệu có phải hắn đã lấy danh nghĩa cô để gửi hộp bao cao su đến cho Thịnh Vân Sanh.

Cô chờ mãi, nhưng tin nhắn chỉ như đá chìm đáy biển, không một lời hồi đáp.

Cô tự nhủ, có lẽ mình suy nghĩ quá nhiều.

Song, chuyện này khiến cả ngày hôm ấy, Thẩm Thanh Lam cứ mải mê đắm chìm trong suy nghĩ. Đã thế, mỗi lần Thịnh Vân Sanh đi ngang qua bàn làm việc, ánh mắt anh như thiêu đốt, như thể đang mường tượng cảnh tối nay sẽ “nuốt chửng” cô. Điều đó càng làm cô không thể tập trung vào công việc.

Đến giờ tan tầm, cô vội vã trở về nhà.

Trên đường, cô kiểm tra điện thoại, nhưng vẫn chẳng thấy tin nhắn từ kẻ biến thái. Lần trước, hắn đã gửi một bộ đồ lót tình thú màu đen đến công ty, yêu cầu cô mặc vào và chụp ảnh gửi cho hắn. Cô đã cắt nát bộ đồ đó, nên có lẽ đây là cách hắn trả thù.

Càng nghĩ, lòng cô càng bất an.

Cô gọi cho Hạ Tang, cô bạn thân của mình.

Hạ Tang làm việc ở đội giao cảnh, ít nhiều cũng hiểu về điều tra. Nghe cô kể, Hạ Tang tức giận: “Tiểu Lam, chuyện đáng sợ thế này mà sao giờ cậu mới nói với mình?”

“Tớ… tớ không nghĩ hắn dám làm đến mức này.” Nhớ lại, Thẩm Thanh Lam nhận ra mình đã quá chủ quan. “Hay tớ đi báo cảnh sát?”

“Hắn chưa làm gì gây tổn thương trực tiếp cho cậu. Dù có báo, cảnh sát cũng chỉ ghi nhận vào hồ sơ, chẳng giúp được gì nhiều.”

Thẩm Thanh Lam hoang mang tột độ. Nếu báo công an không hiệu quả, cô phải làm sao với tên biến thái ấy?

“Hắn biết rõ mọi hành động của cậu, chứng tỏ hắn ở rất gần, có thể là hàng xóm hoặc đồng nghiệp.” Hạ Tang, với kinh nghiệm từ trường cảnh sát, phân tích. “Cậu để ý kỹ những người xung quanh đi.”

“Được, tớ sẽ cẩn thận.”

Lo lắng cho cô, Hạ Tang đề nghị: “Một mình cậu ở nhà không an toàn đâu. Mình đến ở với cậu vài ngày nhé?”

Nghĩ đến việc Thịnh Vân Sanh tối nay sẽ đến, Thẩm Thanh Lam vội từ chối: “Không cần đâu.”

Sợ bạn thân buồn, cô vội thêm: “Tớ đã hẹn bạn tối nay đến nhà rồi.”

Hạ Tang không để tâm, biết cô có người ở cùng thì cũng yên tâm hơn. “Vậy được, cậu cẩn thận nhé. Có gì thì gọi mình ngay.”

Cúp máy, Thẩm Thanh Lam ngồi trên sofa, suy nghĩ kỹ lưỡng.

Sáng nay, không ai vào văn phòng tổng giám đốc. Giờ nghỉ trưa, mọi người đều đi ăn và đến chiều, hộp bao cao su đã xuất hiện.

Rõ ràng là tên biến thái đã lẻn vào đặt hộp quà đó vào giờ nghỉ trưa. Chỉ cần ngày mai cô đến phòng an ninh, xem lại camera giờ đó, cô sẽ biết được hắn là ai!

Nghĩ thông suốt, Thẩm Thanh Lam như được tiếp thêm sức mạnh, hào hứng xoa tay.

Chờ biết được danh tính thật của hắn, cô sẽ cho hắn một trận nhớ đời, rồi giao hắn cho công an!

Tưởng tượng ngày mai sẽ lôi tên biến thái ra ánh sáng, tâm trạng cô trở nên phấn chấn. Cô bước vào bếp, định chuẩn bị một bữa tối thật ngon cho Thịnh Vân Sanh.

Bảy giờ tối, Thẩm Thanh Lam bày những món ăn nóng hổi lên bàn, hồi hộp chờ anh đến.

Tám giờ, anh vẫn chưa xuất hiện. Cô không kìm được, gọi điện cho anh, nhưng không ai nghe máy.

Chín giờ, đồ ăn đã nguội lạnh, trong nhà vẫn chỉ có mình cô. Cô gọi thêm vài cuộc nữa, nhưng anh vẫn không bắt máy.

Mười một giờ, cô đổ hết đồ ăn trên bàn đi.

Cô lê bước mệt mỏi vào nhà tắm, lòng nặng trĩu.

Nước ấm từ vòi sen trượt xuống mặt, cuốn theo những giọt nước mắt lặng lẽ tuôn rơi.

Cô đúng là ngốc, dám mơ mộng rằng mình có thể lọt vào mắt một người như Thịnh Vân Sanh.

Với anh, cô chỉ là một phút phóng túng, một lần ngoài ý muốn, hay đơn giản là một món đồ chơi.

Anh chẳng hề để tâm đến cô.

Những lời ngọt ngào ấy, chẳng qua chỉ để dỗ dành cô mà thôi.

Thẩm Thanh Lam nở nụ cười tự giễu, lòng đau nhói, như thể không thể thở nổi.

Tắm thật lâu, cô mới tắt nước.

Đứng trước gương, cô lặng ngắm cơ thể trần trụi của mình.

Đôi gò bồng đảo đầy đặn trắng ngần, một tay cô cũng không ôm hết. Đầu nhũ hồng nhạt, vì bị cô nhéo, khẽ dựng lên, còn đọng vài giọt nước chưa khô. Dưới ánh đèn, chúng lấp lánh, như vừa được ai đó chạm qua, mang theo hơi thở gợi tình.

Vòng eo thon thả, một tay có thể bao trọn. Chiếc rốn nhỏ xinh rất đáng yêu. Những giọt nước trượt dọc theo bụng phẳng, biến mất trong vùng tam giác đen nhánh.

Cô khẽ dạng chân, hai ngón tay thon dài nhẹ nhàng banh rộng mép cánh hoa, để lộ lớp thịt hồng non bên trong.

Cô chậm rãi luồn ngón trỏ vào, nhớ lại động tác của Thịnh Vân Sanh hôm nay, khẽ xoa nắn hạt ngọc nhỏ.

Cảm giác tê dại lan tỏa từ nơi nhạy cảm, truyền khắp cơ thể. “Ưm… A…”

Dần dần, nơi ấy tuôn ra nước dâm, chẳng mấy chốc làm ướt cả lòng bàn tay cô.

Tay còn lại nắm lấy bầu ngực trắng ngần, ra sức xoa bóp. Hai ngón tay kẹp lấy đầu nhũ, kéo mạnh, khiến chúng càng thêm nổi bật.

Cảm giác tê dại xen chút đau từ đầu nhũ lan tỏa, khiến nơi nhạy cảm càng ướt át. Cô càng ra sức xoa nắn hạt ngọc.

Chỉ một lát, ngón trỏ và lòng bàn tay đã ướt đẫm.

Nơi mềm mại vừa ngứa vừa trống rỗng, như đang khao khát điều gì.

Cô nhìn chằm chằm ngón trỏ ướt át, liếm đôi môi khô khốc, rồi chậm rãi luồn nó vào nơi nhạy cảm.

Truyện được đăng tải miễn phí tại web Pinknovel.net 

Những chương có mật khẩu vui lòng like Fanpage của web và gửi ảnh chụp vào hộp thư để nhận mật khẩu cho tất cả các chương.

Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Hoang Mai An

    Hoang Mai An

    Hóng chap mới quá tác giả ơi

    6 ngày trước
Facebook của tác giả