Chương 3: Ra lệnh

Đăng lúc 16:11 21/10/2025 164 1
Chương trước Chương tiếp
Thẩm Thanh Lam thích Thịnh Vân Sanh, điều này cô không thể phủ nhận.

Giống như bao cô gái khác, ban đầu cô chỉ bị cuốn hút bởi vẻ ngoài xuất sắc và gia thế hiển hách của anh. Nhưng từ khi trở thành thư ký riêng, ngày ngày chứng kiến anh nghiêm túc làm việc, trái tim cô dần chìm đắm. Tình cảm ấy, từ chút rung động ban đầu, đã lặng lẽ lớn lên thành tình yêu nam nữ.

Dẫu vậy, cô không có ý định thổ lộ với anh.

Cô hiểu rõ khoảng cách giữa hai người quá lớn. Thịnh Vân Sanh, một người đàn ông như anh, làm sao có thể để ý đến cô?

Nhìn bộ nội y đỏ mỏng manh khiến người ta nóng mặt, trong lòng cô bất giác nhen nhóm một ý nghĩ táo bạo.

Rồi, Thẩm Thanh Lam đưa ra quyết định táo tợn nhất trong đời.

Cô đẩy cửa nhà vệ sinh. Cửa không khóa, và cô thấy Thịnh Vân Sanh đang đứng đó, tay cầm “thằng em” để đi tiểu.

Một thoáng kinh ngạc lướt qua mắt cô. Trong lòng thầm cảm thán: Người đàn ông xuất sắc thế này, đến cả “cậu nhỏ” cũng vượt trội hơn người.

Thịnh Vân Sanh thoáng giật mình, nhưng không vội vàng giấu đi, chỉ bình thản hỏi: “Sao cô lại vào đây?”

“Tôi… ăn xong muốn đánh răng.” Thẩm Thanh Lam tim đập thình thịch, không dám nhìn anh, vội tìm đại một lý do, bước đến bồn rửa mặt.

Cô vẫn mặc bộ đồ ở nhà, khiến Thịnh Vân Sanh thoáng thất vọng. Anh chậm rãi kéo khóa quần, tiến đến bồn rửa để rửa tay.

Anh đứng sau lưng cô, đôi tay vòng qua người, ôm cô vào lòng: “Tôi rửa tay chút.”

Anh mở vòi nước, hơi cúi người, thân hình nóng bỏng dán sát vào lưng cô.

Nhìn cô gái trong gương, khuôn mặt ửng hồng, môi khẽ hé vì bàn chải đánh răng, mái tóc dài buông lơi bên gáy… Tất cả như đang mời gọi anh.

Ánh mắt anh chậm rãi lướt xuống, nhận ra hai điểm nhô lên dưới lớp áo mỏng, rõ ràng đến mức có thể đoán được hình dáng.

Mắt Thịnh Vân Sanh tối lại.

Dục vọng trong anh bắt đầu trỗi dậy.

Không buông cô ra, anh cố ý để “thứ ấy” cọ nhẹ vào mông cô.

Thẩm Thanh Lam cứng người, cảm xúc lẫn lộn, nhưng không đẩy anh ra.

Sáng nay, cô còn nghĩ đó chỉ là vô tình. Chẳng lẽ anh thực sự có ý với cô?

Thịnh Vân Sanh đưa tay nắm lấy ngực cô, vừa vặn nằm gọn trong lòng bàn tay. Tay anh còn ướt, thấm qua áo, làm lộ ra chút sắc hồng nhạt. Anh bóp nhẹ, rồi mạnh hơn, khiến áo dán chặt vào da thịt, phô bày đường cong đầy đặn.

“Ư…” Thẩm Thanh Lam bất giác lùi lại, mông càng dán sát vào anh, cảm nhận rõ “thứ ấy” lại lớn hơn.

Môi mỏng của Thịnh Vân Sanh kề sát tai cô, giọng trầm thấp: “Thư ký Thẩm, sao cô lại ăn mặc thế này?”

“Tôi… tôi…” Thẩm Thanh Lam xấu hổ đến mặt đỏ bừng, cắn môi, không biết đáp sao.

Vì cô cố ý muốn quyến rũ anh.

“Xem ra tôi phải dạy cô cách ăn mặc đúng chuẩn một thư ký.” Thịnh Vân Sanh cong môi, đôi tay xoa nắn ngực cô, trong khi “thứ ấy” cọ lên xuống sau lưng cô.

Thẩm Thanh Lam khẽ rên, một luồng điện chạy khắp người, khiến cô mềm nhũn. Nơi kín đáo bắt đầu ướt át, cô bất giác bám vào cánh tay rắn chắc của anh.

“Ra khỏi công ty, đừng gọi tôi là tổng giám đốc.” Như để trừng phạt, anh dùng ngón tay kẹp chặt đầu ngực cô, xoa nắn không ngừng.

Cảm giác kích thích lan tỏa, khiến cô run rẩy. Nơi đó siết chặt, trống rỗng, càng tiết ra nhiều hơn.

“Vậy anh vẫn gọi tôi là thư ký Thẩm!” Cô bĩu môi, trả đũa bằng cách đẩy mông về phía anh.

Thịnh Vân Sanh gác cằm lên vai cô, đưa lưỡi liếm nhẹ vành tai: “Khác chứ. Giờ là lúc tôi dạy dỗ cô.”

Trái tim Thẩm Thanh Lam rung lên.

Cô chưa từng nghe tin đồn Thịnh Vân Sanh thân thiết với bất kỳ phụ nữ nào. Lẽ nào anh có sở thích đặc biệt?

“Cởi áo ra.” Giọng anh mang theo mệnh lệnh.

Thẩm Thanh Lam chưa từng làm chuyện gì táo bạo đến thế, tai đỏ bừng. Dưới ánh mắt nóng bỏng của anh, cô chậm rãi cởi áo ngoài.

Bộ nội y đỏ mỏng manh hiện ra, da thịt trắng ngần như ngọc, mịn màng không tì vết. Hai điểm hồng nhỏ lộ rõ, cứng lên vì vừa bị anh trêu chọc, vừa gợi cảm vừa quyến rũ.

Thịnh Vân Sanh thở gấp, nắm lấy điểm hồng, mạnh mẽ nhéo một cái: “Không phải nói không mua bộ này sao? Sao lại mặc vào?”

Thẩm Thanh Lam đau đến kêu khẽ, không đáp được.

Vì cô quá xấu hổ, cả với bộ dạng này lẫn những suy nghĩ thầm kín của mình.

Thịnh Vân Sanh khẽ cắn vào gáy cô, tay xoa nắn ngực cô, biến chúng thành đủ hình dạng: “Cởi luôn quần ra.”

Thẩm Thanh Lam không dám.

Cô không ngờ mọi chuyện lại đi xa thế này.

Vào nhà vệ sinh với bộ nội y này là phút bốc đồng. Giờ cô bắt đầu hối hận.

Thấy cô chần chừ, ánh mắt Thịnh Vân Sanh lạnh đi: “Sao không làm?”

Cô cúi đầu, khẽ lắc đầu.

Anh lướt môi dọc theo cổ cô, cắn mạnh vào vành tai: “Ừ, không nghe lời sếp, muốn bị sa thải à?”

Thẩm Thanh Lam trợn mắt, trừng anh qua gương: “Sao anh lại dùng chuyện này để ép tôi!”

Truyện được đăng tải miễn phí tại web Pinknovel.net 

Những chương có mật khẩu vui lòng like Fanpage của web và gửi ảnh chụp vào hộp thư để nhận mật khẩu cho tất cả các chương.

Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Hoang Mai An

    Hoang Mai An

    Hóng chap mới quá tác giả ơi

    6 ngày trước
Facebook của tác giả