Chương 8: Khó chịu lắm sao?

Đăng lúc 17:38 11/11/2025 135 1
Chương trước Chương tiếp
“Ư… Không, đừng…”

Ký ức đêm qua vẫn còn mới, phần bên trong đùi còn đau âm ỉ. Thẩm Thanh Lam hơi sợ, vô thức khép chặt chân, không muốn để Thịnh tổng tiếp tục.

Tiếc là hành động của cô chẳng có tác dụng, chỉ đổi lại một ánh mắt trêu đùa từ anh: “Muốn từ chối mà còn ra vẻ mời gọi à?”

Thẩm Thanh Lam vừa tức vừa ngượng, tay bị giữ chặt, đành đá anh một cái: “Gọi cái đầu anh!”

Thịnh tổng thuận thế dùng đầu gối tách chân cô ra, để ngón tay dễ dàng tiến vào nơi tam giác bí mật, lướt dọc trên cô bé xoa nắn hai cánh hoa đầy đặn.

Anh cúi xuống hôn đôi môi mềm mại của cô, lưỡi linh hoạt len vào, quấn lấy chiếc lưỡi đang cố tình trốn tránh, triền miên như vũ điệu.

Anh mút mạnh, phát ra âm thanh đầy kích thích, lướt khắp khoang miệng cô, như chẳng muốn bỏ sót một góc nhỏ.

Mãi đến khi cô gần như không thở nổi, anh mới rút ra, lưu luyến cắn nhẹ môi cô.

Thẩm Thanh Lam bị hôn đến đầu óc trống rỗng. Cảm nhận ngón tay anh đang khuấy động giữa hai chân, cô mới dần tỉnh táo.

“Ư… Ư… Đừng làm thế…”

Tiếng kêu của cô vừa mềm mại vừa mê hoặc, nào có chút ý từ chối, chỉ khiến dục vọng của Thịnh tổng càng bùng cháy.

“Cây gậy” của anh đã cương cứng từ lâu. Nghe tiếng kêu đầy khiêu khích của cô, nó càng thêm cứng rắn, làm quần tây nổi lên một khối rõ rệt.

Ngón tay anh cảm nhận được sự ướt át. Anh tách hai cánh hoa, đưa ngón tay vào, vừa tận hưởng sự chặt chẽ bên trong, vừa tìm kiếm điểm nhạy cảm, nhẹ nhàng xoa nắn.

Chỉ một lát, nơi ấy tuôn ra một dòng ẩm ướt, làm ướt đẫm cả tay anh.

Thẩm Thanh Lam vẫn kêu khe khẽ, cảm giác trống rỗng khiến cô khó chịu, muốn anh tiến vào sâu hơn: “Ư… Khó chịu quá…”

Thịnh tổng thong thả dùng ngón tay khuấy động, cố ý trêu cô, thì thầm bên tai: “Khó chịu thế nào?”

“Phía dưới… Phía dưới khó chịu lắm…” Thẩm Thanh Lam mắt hoe đỏ, suýt bị anh làm cho phát khóc.

Anh liếm nhẹ vành tai cô, khiến cô rên khẽ, giọng trầm mê hoặc: “Vậy cô muốn tôi làm gì?”

Thẩm Thanh Lam trừng anh, lòng hơi bực. Anh rõ ràng biết mà còn hỏi.

“Nói mau.” Thịnh tổng ngừng tay, cắn nhẹ lên vai cô.

Cảm giác trống rỗng càng mãnh liệt, Thẩm Thanh Lam thấy căn lều nhỏ dựng lên trên quần anh, cô cắn chặt môi, nhất quyết không nói.

Cùng lắm thì cả hai cùng nhịn, xem ai khó chịu hơn!

Thịnh tổng nhướng mày, không ngờ cô gái này lại bướng bỉnh đến thế.

Anh đổi tư thế, nằm nghiêng bên cạnh, ngón tay vẫn để trong nơi ấy: “Thư ký Thẩm không có gì nói với tôi, vậy thì tôi ngủ đây.”

Thoát khỏi sự kiểm soát của anh, Thẩm Thanh Lam cố ý kẹp chặt chân, giữ tay anh lại, nơi ấy siết chặt ngón tay anh: “Được thôi, tôi không làm phiền Thịnh tổng nghỉ ngơi nữa.”

Nói xong, cô còn nhắm mắt giả vờ ngủ.

Thịnh tổng mắt tối lại, dục vọng càng thêm mãnh liệt, căng đau đến mức muốn bùng nổ.

Ngón tay anh bất ngờ đâm sâu vào, khiến Thẩm Thanh Lam hét lên, nhưng anh khéo léo dừng lại trước lớp màng mỏng.

Cảm giác kích thích vừa sướng vừa đau khiến đầu óc cô tê dại, rồi lại trống rỗng.

Cô vô thức kẹp chân, cọ vào tay anh, cảm giác chưa từng có làm đầu óc cô trống rỗng.

Anh cười xấu xa: “Còn muốn không?”

Thẩm Thanh Lam khẽ ừ, đôi chân trắng ngần cọ vào tay anh, như van xin anh tiếp tục.

Thịnh tổng không làm khó cô nữa. Ngón tay anh ra vào có nhịp, khiến cơ thể trắng ngần của cô run nhẹ.

Dù rất muốn đưa “thứ ấy” vào ngay, nhưng nơi ấy của cô quá chặt, còn anh thì trời phú cho kích cỡ lớn, làm ngay chắc sẽ đau lắm.

Dù sao cũng là lần đầu của cô, anh muốn nhẹ nhàng một chút.

“Ư… A… Thật tuyệt…” Khoái cảm từ nơi ấy khiến Thẩm Thanh Lam mắt mờ mịt, không kìm được tiếng rên mê hoặc. Tay cô nắm chặt chăn, đắm mình trong niềm vui sướng.

Thịnh tổng thấy gần được, dùng sức nhấn vào điểm nhạy cảm. Nơi ấy lập tức tuôn trào, làm ướt cả ga giường, cả phòng thoang thoảng mùi đặc trưng.

Khoái cảm lan khắp người, khiến Thẩm Thanh Lam chưa từng trải qua chuyện này suýt ngất đi. Cô hét lên, rồi thở hổn hển.

Rút tay ra, anh liếm chút chất lỏng trên ngón tay, mắt ánh lên tia mê đắm.

Đó là mùi hương độc đáo của cô, làm anh say đắm suýt nữa thì mất kiểm soát.

Anh cúi xuống hôn nhẹ môi cô, cởi áo sơ mi, tháo quần giải phóng dục vọng đang căng tràn, lấy bao từ túi ra đeo vào.

Anh đè lên người cô, chuẩn bị thật sự bắt đầu, thì nghe tiếng thở đều đều. Cô nhắm mắt, chẳng biết đã ngủ từ lúc nào.

“…” Thịnh tổng mặt đen như đáy nồi.

Mẹ kiếp! Cô gái này sướng xong là ngủ luôn à!

 

Truyện được đăng tải miễn phí tại web Pinknovel.net 

Những chương có mật khẩu vui lòng like Fanpage của web và gửi ảnh chụp vào hộp thư để nhận mật khẩu cho tất cả các chương.

Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Hoang Mai An

    Hoang Mai An

    Hóng chap mới quá tác giả ơi

    6 ngày trước
Facebook của tác giả