Chương 28: Thoa thuốc mà vẫn ướt

Đăng lúc 12:36 29/11/2025 51 1
Chương trước Chương tiếp
Tiễn mẹ xong, Thịnh Vân Sanh trở vào, thấy bạn gái mình ngã nghiêng ngả trên sofa, một chân vô lực gác lên lưng ghế, cả người toát ra vẻ kiệt sức.

“Bảo bối.” Anh dùng ngón trỏ lướt qua mặt cô, xót xa trước dáng vẻ tiều tụy, kéo tay cô đặt lên thứ căng cứng, trêu đùa. “Mệt lắm à? Nhìn em thế này, anh xót đến mức thằng em cũng cương lên mất rồi.”

Thẩm Thanh Lam câm nín. Chưa thấy ai lại mặt dày thế này!

“Cút!” Cô rút tay, quay lưng lại, chẳng muốn để ý gã đàn ông này.

Anh chẳng giận, ngồi xuống bên cạnh cô, tay xoa nhẹ eo cô, giọng đầy nhu tình. “Mẹ anh vui quá nên hơi mất kiểm soát, đừng trách bà ấy.”

“Em trách anh đấy!” Nếu không phải anh xoa rất thoải mái thì cô đã bật dậy đấm anh rồi.

Anh khẽ thở dài, môi mỏng gợi cảm kề bên tai cô, thì thầm. “Tối qua phục vụ bảo bối lâu thế, vẫn chưa thỏa mãn hay sao vậy?”

“Ai nói chuyện đó!” Cô đỏ mặt, đấm mạnh vào vai anh.

Rốt cuộc ai là người dục cầu bất mãn! Tối qua cô kêu gào đến khàn giọng, vậy mà anh vẫn không dừng, còn kéo chân cô bày đủ kiểu tư thế, ra vào liên tục, làm cô đau ê ẩm cả eo.

Bàn tay to lớn vuốt ve lưng cô, chẳng những không chịu dừng lại, ánh mắt anh còn ánh lên vẻ tinh nghịch. “Bảo bối đừng giận, để anh tiếp tục chiều chuộng em.”

Vừa nói, tay kia luồn từ đùi trắng nõn, qua lớp quần lót, khẽ chọc vào nơi nhạy cảm.

Cô muốn né, nhưng bị anh giữ chặt eo, chỉ đành bất lực chịu đựng khoái cảm từ hạ thân, chẳng mấy chốc đã ướt át.

“Ưm…” Cô vô thức rên khe khẽ, nắm cánh tay rắn chắc của anh, mắt ngấn nước, đáng thương xin tha. “A Sanh, thật sự không được, dưới đó còn đau…”

Tối qua anh làm quá mạnh, chỗ ấy chắc chắn sưng rồi.

“Để anh xem.” Anh đè cô xuống sofa, kéo váy cô lên, thuần thục cởi quần lót. Quả nhiên, nơi phấn hồng ngày thường giờ sưng đỏ, hạt ngọc cũng lấp ló, chẳng thể giấu.

Anh xót xa, lập tức đặt mua thuốc bôi tiêu sưng, tiện tay ném quần lót sang bên. “Đừng mặc cái này, ma sát càng khó chịu.”

Cô đỏ mặt kéo váy xuống, nhưng thiếu quần lót, chất lỏng chảy qua kẽ mông, làm ướt váy. May mà hôm nay cô mặc váy đen, vết ướt không lộ rõ.

“Mẹ anh… có ấn tượng tốt với em không?” Cô kéo góc áo anh, mắt ánh lên lo lắng và căng thẳng.

Hôm nay “ra mắt” đột ngột, cô chẳng chuẩn bị gì. May mà tỉnh sớm, nếu chủ tịch phu nhân vào lúc cô còn trần truồng trên giường anh, cô thật không còn mặt mũi gặp ai.

“Đừng lo, mẹ anh rất quý em.” Anh cưng chiều véo mũi cô, mắt ánh lên ý cười.

Hiếm khi mẹ anh gặp bạn gái anh, dù có là người ngoài hành tinh, bà cũng sẽ vui như mở cờ.

Cô khẽ thở phào, nhưng một nỗi lo khác lại dâng lên. “Nhà em chỉ bình thường, bố mẹ là ngươi làm công. So với nhà anh, cách xa một trời một vực. Liệu… chủ tịch phu nhân có vui không?”

Anh dứt khoát bế cô đặt lên đùi mình, ôm chặt từ phía sau, cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối. “Mẹ anh rất thích em. Lúc tiễn bà, bà còn hỏi nhỏ khi nào chúng ta cưới.”

Cô đỏ mặt, bóng tối trong lòng tan đi, một dòng nước ấm áp chảy qua.

Cưới anh ư? Cô chưa dám nghĩ xa vậy, chỉ cần chủ tịch phu nhân không phản đối, cô đã mãn nguyện rồi.

Chẳng bao lâu, thuốc đặt mua được giao đến, cùng với cơm hộp anh gọi. Chỉ đi mở cửa một lúc, anh trở lại tay đầy đồ.

“Thoa thuốc trước.”

Anh lại bế cô lên đùi, dứt khoát cởi váy cô, lấy ít thuốc mỡ trong suốt bôi lên ngón tay. “Ngoan, dạng chân ra.”

Cô nén ngượng, dạng chân, nhìn bàn tay thô ráp luồn vào khe hẹp, thuốc mỡ mát lạnh làm cô run rẩy. Cô vô lực ngã vào người anh, gương mặt đỏ bừng vùi vào vai anh, thở hổn hển.

Anh giả vờ không biết, bôi thuốc quanh lối vào, chậm rãi đâm vào, cẩn thận vuốt ve từng nếp thịt. Lực độ nhẹ nhàng, nhưng khiến cô ngứa ran, nhiều lần vô thức kẹp chặt.

“Thả lỏng chút, kẹp chặt thế này anh không bôi thuốc được.” Anh vỗ nhẹ mông cô, nâng một chân cô lên, làm nơi nhạy cảm mở rộng hơn.

Cô nức nở vài tiếng, nơi ấy khao khát thứ to lớn hơn lấp đầy, tiết ra chất lỏng, chảy qua ngón tay anh, nhỏ từ cổ tay xuống thảm, tạo thành vệt thẫm.

“Bảo bối chảy nhiều nước thế, thuốc mỡ trôi hết, lại phải bôi lại.” Anh cười khẽ, mắt ánh chứa đầy dục vọng, lấy thêm thuốc mỡ, lại đâm vào nơi ướt át.

“A Sanh… A Sanh…” Cô như bị điện giật, thở hổn hển, muốn khép chân nhưng bị anh giữ chặt, đành cắn vai anh phản kháng, xin tha. “Đừng đâm nữa… Bên trong đau lắm… Tôi chịu không nổi…”

Tối qua anh chẳng nhẹ tay, đè cô làm không biết bao lần. Nếu không bị cú điện thoại của chủ tịch phu nhân đánh thức, giờ cô vẫn chưa dậy nổi.

Anh cuối cùng cũng xót cô, hôn nhẹ lên trán. “Được, bôi lần này xong là dừng, em cố nhịn, đừng để nước chảy nữa.”

Cô gật đầu rối rít, ôm chặt eo anh, vùi mặt vào vai anh, đỏ bừng như phát sốt.

Nhưng cô chẳng biết cách kiềm chế nơi ấy. Từ khi làm tình với anh, cơ thể cô như mở khóa, nhạy cảm lạ lùng. Có lúc chỉ nhìn góc nghiêng gợi cảm của anh, hạ thân đã ướt át.

May mà lần này ngón tay anh ngoan hơn, không trêu chọc như trước, chỉ cẩn thận bôi thuốc.

Dù vậy, nơi nhạy cảm vẫn chảy không ít nước, làm ướt cả sofa da và thảm.

Anh vỗ mông cô, ra hiệu đã bôi thuốc xong, thấy cô đáng thương, anh lại trêu đùa. “Chắc tối qua anh chưa làm em no, hôm nay mới chảy nhiều nước thế.”

 

Truyện được đăng tải miễn phí tại web Pinknovel.net 

Những chương có mật khẩu vui lòng like Fanpage của web và gửi ảnh chụp vào hộp thư để nhận mật khẩu cho tất cả các chương.

Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700
  • Hoang Mai An

    Hoang Mai An

    Hóng chap mới quá tác giả ơi

    6 ngày trước
Facebook của tác giả