Chương 13

Đăng lúc 00:48 03/12/2025 10 0
Chương trước Chương tiếp
“Nhớ được...”

 

Nam Yên không thể ngừng nhớ lại cảnh tượng trong mơ đêm qua, những hình ảnh mặt đỏ tai hồng, gân xanh nổi đầy ấy cứ thế tái hiện trong đầu nàng, không sao xua tan nổi.

 

Cảnh tượng hư ảo mơ hồ ấy cứ thế lặp đi lặp lại trong tâm trí nàng, khiến lúc này nàng nhìn vào đôi mắt thần quân, chỉ cảm thấy những điều trong mộng kia dường như không phải huyễn hoặc mà là chuyện đã thực sự xảy ra.

 

Nam Yên hoang mang, nàng muốn thốt ra vài lời dối trá để ứng phó cho qua nhưng dưới ánh mắt chăm chú của thần quân, nàng chẳng thể mở lời, không thể thốt ra câu nào.

 

Nàng vô cùng hối hận, vừa rồi không nên từ chối, cũng không nên bịa rằng mình đã khôi phục ký ức, cứ nhận lấy Linh Mộc đan là được rồi, tại sao phải tự rước phiền phức vào thân chứ.

 

Ứng Hoài rời mắt, cụp mi nhìn vào bức thư, khẽ cười thành tiếng rồi nhẹ nhàng cất lời: “Ngươi còn do dự gì thế? Thế nào, không thể nói sao?”

 

Thật lòng mà nói, đây là lần đầu tiên Nam Yên thấy thần quân cười, không phải kiểu lạnh lùng hay trào phúng, mà là một nụ cười nhẹ nhàng, thoải mái đến thế. Với dáng vẻ thần tiên của hắn, cảnh này vốn dĩ phải là cảnh đẹp ý thơ.

 

Nhưng Nam Yên chỉ cảm thấy như sét đánh ngang tai.

 

Ngay vừa rồi đây, hình như nàng đã thực sự nhớ ra điều gì đó…

 

Không, không đúng rồi, không thể nào là thế này được! Giả dối! Nhất định là giả dối...

 

Trước mắt Nam Yên tối sầm lại, thân ảnh thần quân lảo đảo chồng chất. Sau một trận trời đất quay cuồng, nàng hoàn toàn mất đi ý thức, rồi khụy xuống.

 

-

 

Khi Nam Yên tỉnh lại lần nữa, đã thấy mình trở về Tê Hà các.

 

Nàng không hề đau đầu hay có bất kỳ cảm giác khó chịu nào. Giây phút này, linh lực trong cơ thể nàng dồi dào đến mức dường như có thể tràn ra ngoài, toàn thân nàng tràn đầy sức sống.

 

Trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường có một hộp gỗ, Nam Yên mở ra, phát hiện bên trong đúng là Linh Mộc đan, chỉ có điều từ ba viên đã biến thành hai viên.

 

Viên Linh Mộc đan bị thiếu kia hẳn đã vào bụng nàng, bằng không khó mà lý giải được việc nàng vô cớ hồi phục tu vi.

 

Luyện Thể cảnh tầng ba.

 

Nam Yên không muốn biết nàng đã trở về bằng cách nào, làm thế nào mà nàng lại có thể đi từ Nguyệt Hoa điện của thần quân về Tê Hà các, giờ lòng nàng tràn ngập niềm vui sướng khi tu vi hồi phục.

 

Dù ngoài miệng nói việc có tu vi hay không cũng chẳng sao, nhưng trong lòng nàng vẫn rất bận tâm. Trăm năm trước, nàng chưa đến trăm tuổi, dẫn linh nhập thể tu luyện chưa đầy ba năm đã đạt đến Luyện Thể cảnh tầng ba, sau đó bị thương trên chiến trường nên tu vi bị thụt lùi.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!