Chương 24

Đăng lúc 00:48 03/12/2025 10 0
Chương trước Chương tiếp
Nàng không hiểu vì sao thần quân lại nhắc đến cái giấc mộng hoang đường đó lần nữa. Rõ ràng đó là chuyện không nên xảy ra, phải để những việc này chôn vùi trong tháng năm dài đằng đẵng, không nhắc lại mới phải.

 

Nếu nàng thật thà nói ra, hắn sẽ phản ứng thế nào? Có muốn trục xuất nàng khỏi Lăng Tiêu cung không? Nhưng nàng thật sự không muốn rời đi. Nếu thần quân không đuổi nàng, vẫn tiếp tục giữ nàng bên cạnh, vậy ngày sau nàng sẽ phải đối mặt hắn thế nào đây?

 

Có những người... ngay cả trong mơ nàng cũng không dám mơ tới. Dù kết quả có tốt hay xấu, Nam Yên cũng chẳng dám nghĩ đến.

 

Nàng chỉ muốn làm một tì nữ bên cạnh hắn, mong cầu một sự an ổn, còn lại đều không cần.

 

-

 

Nam Yên vốn nghĩ tin đồn về việc đệ tử của thần quân bị trọng thương chỉ là tin vịt. Mãi đến ngày hôm sau, khi Lạc Vũ Trạch và đồng môn hộ tống Mộ Bạch và Vân Hạ trở lại Lăng Tiêu cung, nàng mới hay biết bọn họ bị thương nghiêm trọng đến mức nào, đâu chỉ bị trọng thương bình thường.

 

“Tứ sư đệ đã uống Tục Mệnh đan, được cứu kịp thời nên cuối cùng giữ được tính mạng. Chỉ là hắn cần phải nằm một chỗ tĩnh dưỡng, trong vòng hai năm không thể vận dụng linh lực.”

 

Sắc mặt Lạc Vũ Trạch nặng trĩu, tiếp tục nói: “Tính mạng tiểu sư muội không đáng lo, nhưng linh căn đã bị hủy hoại, e rằng...”

 

Linh căn bị hủy thì chính là phế nhân, hoàn toàn biến thành kẻ tay không tấc sắt. Khắp Linh vực, ngay cả người có linh căn kém cỏi nhất cũng có thể đạt đến Luyện Thể cảnh tầng một, tầng hai, rất ít ai hoàn toàn không thể tu luyện.

 

Từ một thiên chi kiêu nữ biến thành phế vật, tính cách Vân Hạ vốn cao ngạo, làm sao có thể chịu đựng được sự chênh lệch lớn đến vậy.

 

Cũng may, linh căn vẫn có thể tái tạo, không phải là không còn chút hy vọng nào.

 

Vân Hoàn và Lạc Vũ Trạch đang bàn bạc về nguyên liệu luyện chế Niết Bàn đan, lo sốt vó việc tái tạo linh căn cho tiểu sư muội. Thế mà Lăng Tiêu thần quân, người thân là sư tôn của họ, lại vô cùng lạnh nhạt.

 

Những nơi cần Lăng Tiêu cung giúp sức, Ứng Hoài đều chấp thuận, nhưng trên mặt hắn chẳng hề lộ chút vẻ lo lắng hay sốt ruột nào, cứ như thể linh căn bị hủy không phải là của đệ tử thân truyền của mình mà chỉ là một người xa lạ hơi quen biết mà thôi.

 

Sau giờ Ngọ, Lăng Tiêu thần quân cùng đại đệ tử Vân Hoàn đã xuống núi làm việc. Nam Yên cũng chẳng hề nhàn rỗi, nàng mang thuốc đến cho Vân Hạ theo lời thỉnh cầu của Lạc Vũ Trạch.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!