Chương 4

Đăng lúc 00:48 03/12/2025 10 0
Chương trước Chương tiếp
Nam Yên hắng giọng, cố tỏ ra bình tĩnh mở lời: “Thần quân vừa xuất quan, Nam Yên lo cho quân thượng, xin thần quân cho phép Nam Yên hầu hạ bên cạnh.”

 

Ứng Hoài lạnh nhạt nhìn Nam Yên một cái, khẽ ừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.

 

Bên cạnh nàng lúc này vẫn còn vài vị đệ tử của Thần quân, họ đều nghĩ hành động cố ý ở lại này của Nam Yên là đang nịnh nọt, sư tôn hẳn sẽ ghét bỏ hành vi như vậy và nghiêm giọng chỉ trích Nam Yên, nào ngờ sư tôn lại đồng ý.

 

Chuyện này quá hiếm có, sư tôn không thích Yêu tộc Ma tộc, luôn không cho phép các tiểu yêu ở Lăng Tiêu cung lại gần. Có lẽ là vì trong Thần Ma đại chiến trăm năm trước Nam Yên đã theo sư tôn ra chiến trường, không có công lao cũng có khổ lao nên sư tôn mới khoan dung hơn chăng.

 

***

 

Ứng Hoài trở về Nguyệt Hoa điện ngủ nghỉ.

 

Nam Yên đi theo bên cạnh thần quân, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình, im lặng lắng nghe các đệ tử thần quân báo cáo các sự việc đã xảy ra ở Thần Kiếm tông và bên ngoài trong suốt một trăm năm Lăng Tiêu thần quân bế quan.

 

Đại đệ tử của thần quân Vân Hoàn và Nhị đệ tử Lạc Vũ Trạch quản lý các vấn đề của Lăng Tiêu cung, hai người ngồi ở Nguyệt Hoa điện suốt cả ngày, kể lại sơ lược những chuyện lớn đã xảy ra trong Linh vực suốt trăm năm.

 

Hoàng hôn dần buông, ánh chiều tà rải lên cửa sổ, Nam Yên dừng mắt bên ngoài cửa sổ, ngắm nhìn tiên hạc sải cánh bay qua làn sương mờ ảo, ngắm nhìn cảnh đẹp quanh năm không đổi trên núi Vân Vụ.

 

Nàng dần dần thất thần, đến cả khi trong điện đột nhiên tĩnh lặng lại cũng không nhận ra.

 

Mãi một lúc lâu sau, dường như Nam Yên đã xem đủ, nàng chậm rãi quay đầu lại.

 

Bất chợt đối diện với đôi mắt thanh lãnh như vực sâu, nàng giật mình, lập tức hoàn hồn.

 

“Thần, thần quân.”

 

Lúc này, trong Nguyệt Hoa điện chỉ còn lại hai người họ, Vân Hoàn và Lạc Vũ Trạch đã rời đi từ lúc nào.

 

Ứng Hoài chỉ vào án thư, ra hiệu cho Nam Yên lại gần.

 

Nam Yên có hơi căng thẳng, cung kính đứng trước mặt thần quân: “Thần quân có gì phân phó?”

 

“Vũ Trạch có tìm Dưỡng hồn thảo cho ngươi chữa trị thần hồn không?”

 

“Có, đã dùng rồi ạ.”

 

Không ngờ Dưỡng hồn thảo thật sự là do thần quân phân phó cho nàng, Nam Yên còn tưởng rằng Lạc sư huynh sợ nàng lo nên mới tiện miệng bịa ra một lời nói dối.

 

“Vậy tại sao đến giờ thần hồn của ngươi vẫn chưa tu dưỡng tốt.”
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!