Chương 7

Đăng lúc 00:48 03/12/2025 10 0
Chương trước Chương tiếp
Nàng không hiểu vì sao nàng cứ phải mơ đi mơ lại trận đại chiến này, nàng không hề tham gia giao chiến, chỉ ở hậu phương chăm sóc các đệ tử bị thương, tuy từng bị bắt đi một thời gian nhưng trong đầu cũng không có ký ức đau đớn gì.

 

Nàng không có chấp niệm với chiến trường Hỗn Độn.

 

Cứu mạng, nàng thật sự không muốn mơ thấy những chuyện này nữa.

 

Nhưng giấc mơ lần này dường như có chút khác biệt.

 

Nửa sau của giấc mơ không còn là cảnh chiến đấu giết chóc mà là cảnh tượng nàng chưa từng mơ thấy.

 

Hang núi tối tăm yên tĩnh, hồ nước lạnh thấu xương, thần quân tuấn mỹ uy nghiêm và... nàng đang hỗn loạn, mặt đỏ bừng.

 

Dường như nàng đang đau khổ mà cũng như đang sướng, như muốn trốn lại như đón đợi, nhưng cho dù nàng có giãy giụa thế nào, nàng cũng không thể trốn thoát.

 

Trước mặt người đàn ông, sự phản kháng nhỏ nhoi của nàng chỉ như phù du lay cây, hoàn toàn giãy giụa vô ích.

 

Âm thanh mập mờ vang vọng trong hang núi dường như không bao giờ ngừng nghỉ.

 

Bàn tay lớn có khớp xương rõ ràng giam cầm eo thon của nàng, dễ dàng trấn áp mọi sự giãy giụa và run rẩy.

 

“Không, không cần nữa…”

 

Nam Yên đột ngột tỉnh giấc khỏi cơn mơ, mồ hôi đầm đìa, tim đập như trống.

 

Dường như có thứ chất lỏng ngọt ngào nào đó bị vắt ra, bí mật làm ướt chiếc váy mỏng manh.

 

Nàng ngây người rất lâu rồi tự thu dọn bản thân, thất thần đứng dậy từ giường, chân trần, loạng choạng bước ra khỏi Tê Hà các.

 

Lúc này trời đã hửng sáng, bên ngoài Tê Hà các mây tan sương tản, thỉnh thoảng trong mây có chim bay lướt qua.

 

Mọi thứ trước mắt thật quen thuộc, thật chân thực.

 

Nam Yên đứng dưới hành lang, thất thần nhìn trời, lặng yên rất lâu.

 

Trong chốc lát, những tia nắng xuyên qua tầng mây rải xuống người nàng.

 

“Đúng rồi, là mơ…”

 

Bây giờ mới là thật, mọi thứ trong giấc mơ vừa rồi đều là giả, chỉ là một giấc mơ mà thôi.

 

————

 

Kể từ khi thần quân bế quan, Lăng Tiêu cung cũng đóng cửa từ chối tiếp khách, lặng im tu dưỡng.

 

Hôm nay, Tông chủ Thần Kiếm tông cùng các vị trưởng lão biết tin thần quân đã xuất quan, không hẹn mà cùng tề tựu tại Lăng Tiêu cung để đến thăm.

 

Đại đệ tử Vân Hoàn đón khách trước cổng Lăng Tiêu cung, mời Tông chủ Thần Kiếm tông và các vị trưởng lão vào Tử Vi điện để bàn chuyện.

 

Lưu Tô dẫn theo một nhóm thị nữ dâng trà, bày biện hoa quả linh dược cho các vị trưởng lão.

 

Xong việc, mọi người bước ra khỏi Tử Vi điện, Lưu Tô giải tán các thị nữ. Ngay khi nàng ta vừa định quay về, thấy Nam Yên đang ngẩn ngơ đứng sau cột đỏ, nàng ta lập tức bước tới.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!