Chương 28

Đăng lúc 00:48 03/12/2025 10 0
Chương trước Chương tiếp
“Ai bảo bán yêu trời sinh đã hiểm độc, dối trá? Ta lại thấy không phải vậy. Chưa từng trải qua nỗi đau của người khác thì không có tư cách phán xét nhau. Bất cứ ai từng sống trong cảnh lang bạt, bị cười chê, khinh miệt, cũng sẽ trở nên như thế mà thôi...”

 

“Thật ra, ta đã rất may mắn rồi. Được làm tì nữ của thần quân, được Lăng Tiêu cung che chở, cuộc sống thế này ta đã rất mãn nguyện. Bởi vậy, những điều tủn mủn không vui này chẳng đáng để nhắc tới.”

 

-

 

Lăng Tiêu thần quân đi một phát là đi luôn nửa tháng. Nàng không cần đến Nguyệt Hoa điện làm việc, cũng chẳng phải chăm sóc Vân Hạ đang bị thương. Những ngày tháng thanh nhàn này thật êm đẹp đến lạ.

 

Những năm trước, Sương Oánh ra ngoài rèn luyện, vừa đi là biệt tăm biệt tích hồi lâu. Không biết đã bao năm nàng không được Sương Oánh chúc mừng sinh nhật rồi. Lần này may mắn trùng phùng, nhất định phải ăn mừng một bữa ra trò.

 

Sương Oánh rủ rê, hai người cùng kéo Nam Yên xuống núi, đến tửu lâu xịn nhất trong trấn ăn một bữa thịnh soạn. Vốn định dạo chơi thêm một chút, nhưng sau khi dùng bữa, trong trấn lại có giới nghiêm. Rất nhiều đệ tử ngoại môn đang tuần tra khắp thành cứ như đang đề phòng điều gì đó.

 

Dân chúng trong thành bàn tán xôn xao, nói rằng có người của Yêu tộc trà trộn vào thành, muốn gây bất lợi cho Thần Kiếm tông.

 

Đám Nam Yên đành phải trở về Lăng Tiêu cung, vừa lúc kịp phiên họp.

 

Thần quân và Vân Hoàn không có mặt, Lạc Vũ Trạch tạm thời trông nom Lăng Tiêu cung. Hắn ta triệu tập mọi người đến trước Tử Vi điện, chủ yếu chỉ để nói một chuyện.

 

Có kẻ thuộc Yêu tộc đã bước vào địa phận Thần Kiếm tông, tu vi không hề thấp. Mấy ngày này, trên dưới Lăng Tiêu cung đều phải đề cao cảnh giác, canh chừng những kẻ khả nghi ra vào cung. Phát hiện bất cứ tình huống bất thường nào đều có thể trực tiếp bẩm báo cho hắn ta.

 

Nói xong chuyện, mọi người giải tán. Nam Yên và Sương Oánh trở về Tê Hà các. Không ngờ Lạc Vũ Trạch cũng đến, còn thiết lập mấy trận pháp quanh Tê Hà các.

 

Nam Yên nói: “Ngoài mấy mẫu linh điền ra thì Tê Hà các chẳng có gì khác cả. Ta lại càng là kẻ trắng tay, nghèo xơ xác. Ai mà ngốc nghếch đến nỗi đi bắt ta chứ? Chân quân đặt pháp trận ở đây chẳng sẽ phải lãng phí sao?”

 

Lạc Vũ Trạch thiết lập xong pháp trận, nhận chén trà Sương Oánh đưa qua, nhấp một ngụm nhỏ, đoạn nghiêm giọng nói: “Những nơi không đáng chú ý lại càng phải đề phòng. Sở Vân Sóc này không hành sự theo lẽ thường, càng cần phải cẩn thận hơn một chút.”
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN
0/700

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!