Chương 123

Đăng lúc 23:03 05/06/2025 38 0
Chương trước Chương tiếp
Hạ Mạt không phản ứng kịp, ngẩn người một lúc mới nhận lấy chiếc hộp trong tay anh và mở ra.

Trong hộp là một sợi dây chuyền mặt ngọc bích trong suốt đẹp mắt, xung quanh viên ngọc bích được khảm một vòng kim cương vụn, chỉ cần lắc nhẹ, nó sẽ tỏa ra ánh sáng lấp lánh như sao trời.

"Thích không?", anh hỏi.

Chu Cẩn Nghiêu thấy hàng mi dài như cánh bướm của cô khẽ run rẩy, sau đó cô gật đầu nói: "Ừm, thích..."

Khóe môi người đàn ông khẽ nhếch lên, anh lấy sợi dây chuyền ra, vén mái tóc dài rũ sau lưng cô sang một bên, rồi nhẹ nhàng đeo lên cổ cô.

Sau đó, anh giữ nguyên tư thế này, từ phía sau ôm lấy Hạ Mạt, hôn lên chiếc cổ trắng ngần mịn màng của cô, rồi giọng trầm thấp cất lời: "Nãy em tưởng anh định thưởng cho em cái gì chứ? Hửm?"

"..."

Khi Hạ Mạt tắm xong đi ra, Chu Cẩn Nghiêu vừa cúp điện thoại trong tay, còn gạt tàn trên bàn đã chất đầy những đầu mẩu thuốc lá đã cháy hết.

Người đàn ông ngước mắt nhìn sang, rồi đưa tay ra với cô: "Đến đây"

Hạ Mạt ngoan ngoãn đi tới, trong lòng thầm nhẩm đi nhẩm lại những lời cô đã tập luyện trong phòng tắm nãy giờ nhưng miệng cứ mấp máy mãi mà không nói ra được.

"Nghĩ gì thế?"

"Anh... anh đi tắm đi..."

Chu Cẩn Nghiêu sửng sốt, rồi khẽ cười: "Được."

Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm đóng lại, Hạ Mạt mới buông thõng vai, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ bực bội.

Tất nhiên cô không phải muốn nói với anh chuyện anh đi tắm, cô muốn hỏi anh tại sao lại tặng cô sợi dây chuyền này, cũng muốn hỏi tại sao anh lại đối xử tốt với cô như vậy.

Chỉ là cô không đủ can đảm để nói ra, cũng sợ biết được lý do có thể xảy ra đó, càng không thể đối mặt với suy nghĩ thực sự trong lòng mình, sự thật là cô đã có chút thích anh.

Cho đến khi cô nằm trong vòng tay Chu Cẩn Nghiêu, những suy nghĩ rối như tơ vò này vẫn đeo bám lấy cô, bám rễ sâu trong não cô.

Đầu ngón tay cô vuốt ve mặt dây chuyền bằng ngọc hơi lạnh trên ngực, cuối cùng cũng mở miệng: "Dây chuyền đẹp lắm... Em rất thích..."

Hạ Mạt không hiểu về ngọc nhưng mặt dây chuyền này trong suốt, bóng loáng, không một chút tạp chất, còn có một vòng kim cương tinh khiết bao quanh viền, khiến cô cảm thấy nó chắc hẳn rất đắt.

Chu Cẩn Nghiêu xoa bóp bờ vai mềm mại của cô bằng bàn tay ấm áp: "Ừ, em thích là tốt rồi, lần này anh đi Myanmar, thấy sợi dây chuyền này rất hợp với em nên mua luôn"

Anh nói rất nhẹ nhàng, như thể chỉ là tiện tay mua khi đi ngang qua.

Nhưng sự thật không phải vậy. Lần giao dịch ở Myanmar lần này không những thất bại, anh còn bị thương. Khi đang ở lại địa phương để dưỡng thương, đúng lúc diễn ra buổi đấu giá đá thô, anh tình cờ đấu giá được một khối ngọc bích thủy tinh có giá trị trên trời. Không hiểu vì sao, ngay khoảnh khắc nhìn thấy khối ngọc trong suốt không tì vết ấy, Chu Cẩn Nghiêu lại lập tức nghĩ đến cô, trong trẻo và tốt đẹp đến lạ thường. Anh không hào phóng đến mức mua trọn cả khối ngọc, mà chỉ lấy phần tinh túy nhất ở chính giữa.

Myanmar có nhiều mỏ ngọc nhưng tay nghề của thợ thủ công không thể sánh được với sự tinh xảo trong nước, anh đã mất nhiều công sức mới tìm được một người thợ thủ công Trung Quốc có tay nghề cao, mài giũa khối ngọc tinh xảo đến mức lóa mắt, lại cố ý gắn thêm những viên kim cương vụn lấp lánh ở viền, trước sau tốn gần nửa tháng.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!