Chương 95

Đăng lúc 23:01 05/06/2025 47 0
Chương trước Chương tiếp
Gã cao gầy thấy Chu Cẩn Nghiêu một tay chống lên mép cửa sổ xe đang hé mở, biểu cảm trên mặt quá mức lạnh nhạt, lập tức hiểu ra chắc chắn là đồng nghiệp bên cạnh đã nói sai lời.

Trong số cảnh sát, không biết có bao nhiêu người từng tìm mọi cách để lấy lòng Chu Cẩn Nghiêu, chỉ để bản thân có thể chen chân vào sự nghiệp ma túy đầy lợi nhuận, đã phái vô số phụ nữ xinh đẹp đến tiếp cận anh nhưng anh chưa từng có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào với những người đó, mà bây giờ, người phụ nữ Trung Quốc xinh đẹp này lại ngồi ở ghế phụ trên xe của anh, có thể thấy Chu Cẩn Nghiêu coi trọng cô đến mức nào.

Gã cảnh sát thấp béo vẫn chưa nhận ra, ánh mắt vẫn đầy vẻ dâm dục nhìn qua lưng ghế đánh giá Hạ Mạt.

Gã cảnh sát cao gầy dùng khuỷu tay đập mạnh vào anh ta một cái: "Cậu có biết nói không vậy! Cái gì mà người phụ nữ kia, không nhìn ra à? Phải gọi là chị dâu chứ!"

Gã cảnh sát thấp béo bị đập đến nỗi lớp mỡ trên người rung lên, phản ứng lại trong nháy mắt, mồ hôi lạnh đã túa ra sau lưng, anh ta vội vàng thu hồi ánh mắt, vừa gật đầu vừa khom lưng nói: "Đúng đúng đúng! Là tôi không biết nói, chúng ta phải gọi một tiếng chị dâu, anh Nghiêu, hai chúng tôi sẽ đi dọn đường cho anh ngay đây, phía trước có nhiều người bán hàng rong, chúng tôi sẽ đi dọn ngay."

"Không cần dọn đường."

Chu Cẩn Nghiêu lạnh lùng nói một câu, sau đó lái xe đến trước một ngõ hẻm rồi dừng lại.

Gã cảnh sát thấp béo đứng tại chỗ, tháo mũ trên đầu xuống, lau mồ hôi trên đầu. Môi anh ta mấp máy mãi mà không nói nên lời.

Người đồng nghiệp bên cạnh cười khẩy một tiếng, vỗ vai anh ta: "Côn Sa, tôi đã nói với anh từ lâu rồi, hãy quản cho tốt cái miệng và đôi mắt của anh, nếu không rất dễ chọc vào người khác!"

"Đi thôi! Với những kẻ vô danh tiểu tốt như chúng ta, Chu Cẩn Nghiêu chắc cũng chẳng thèm để tâm đến chuyện vừa rồi đâu!"

Gã cảnh sát béo lùn sợ hãi đội lại mũ, cố nuốt nước miếng rồi cảm kích nói: "Anh bạn, cảm ơn anh vừa rồi nhé!"

Tâm trạng của Hạ Mạt thay đổi quá rõ ràng, Chu Cẩn Nghiêu cũng đoán được vừa rồi cô có chút kỳ vọng vào hai cảnh sát kia.

Anh nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của cô, giả vờ không nhận ra ý định muốn nhờ người ngoài giúp đỡ để trốn thoát của cô, dù sao sau chuyện vừa rồi, với sự thông minh của cô, hẳn cô cũng đã cân nhắc và biết rằng ngoan ngoãn ở bên cạnh anh mới là lựa chọn tốt nhất hiện tại.

Hạ Mạt vẫn cúi đầu, mặc cho người đàn ông bên cạnh dắt đi, thậm chí cảnh vật xung quanh đã đổi sang một phong cách khác mà cô cũng không có phản ứng gì.

Chu Cẩn Nghiêu dừng bước, đưa tay nâng khuôn mặt buồn bã của cô lên, dùng ngón tay xoa nhẹ làn da mỏng manh của cô.

"Hạ Mạt, tôi hy vọng trong mọi tình huống em sẽ luôn lựa chọn tin tưởng anh hơn những người khác”

Trong mắt Hạ Mạt đã phủ một tầng sương mù, sau chuyện vừa rồi, cô đột nhiên cảm thấy khả năng trốn thoát của mình mong manh như một hạt bụi không thể nhận ra, cảnh sát ở đây cấu kết với bọn tội phạm, mối quan hệ giữa họ giống như dây leo có độc quấn chặt lấy nhau, họ dựa vào nhau, là mối quan hệ cùng sinh cùng tồn, có lẽ cô vừa mới đến đồn cảnh sát, cảnh sát sẽ gọi điện đến nhà họ Thang để họ đến đón người.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!