Chương 55

Đăng lúc 22:58 05/06/2025 82 0
Chương trước Chương tiếp
Nói xong, người đàn ông giật lấy chiếc chăn mỏng bên cạnh đắp lên người cô, sau đó cầm lấy váy ngủ đặt ở mép giường, quay người đi vào phòng tắm.

Chu Cẩn Nghiêu rất nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ mồ hôi trên người, lúc ra ngoài, Hạ Mạt đã thay quần áo, dựa vào giường, trên người đắp chăn mỏng, anh nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên cổ do mình cắn, trong đầu nghĩ tại sao da của cô gái nhỏ này lại mềm và mỏng như vậy, chỉ cần đùa giỡn vài cái là đầy vết tích.

Hạ Mạt chỉ vào chiếc điện thoại trên bàn, cố gắng hắng giọng nói: "Vừa rồi... Điện thoại của anh reo."

"Ừ."

Nghe thấy giọng nói khàn khàn của cô, Chu Cẩn Nghiêu đi tới cầm lấy điện thoại, vừa gọi điện thoại vừa rót một cốc nước đưa cho cô.

Người đàn ông hơi nhíu mày nghe vài câu, sau khi cúp điện thoại thì nhanh chóng mặc quần áo, trước khi ra ngoài, anh quay đầu lại, lần đầu tiên dặn dò một câu: "Tôi sẽ quay lại ngay."

Hạ Mạt ngẩn người, nhìn mái tóc còn ướt của anh rồi gật đầu.

Chỉ là đến sáng hôm sau, Chu Cẩn Nghiêu vẫn chưa về.

Hạ Mạt thức dậy, chải chuốt đơn giản một chút, rót một cốc nước làm dịu cổ họng, thử phát ra tiếng, mặc dù vẫn hơi khàn nhưng so với tối qua thì đã tốt hơn nhiều.

Cô nhìn những thức ăn thừa còn lại trên bàn, do dự một lúc, dọn dẹp đồ đạc rồi cho vào túi, định đợi khi người hầu đến đưa cơm thì nhờ cô ấy mang ra ngoài.

Cô đợi mãi, đợi đến tận trưa.

Trên TV, kênh quốc tế đang phát tin tức về tình hình miền Bắc Thái Lan, Hạ Mạt nhìn đồng hồ treo tường chỉ 12 giờ.

Cô hơi đói nhưng không biết tại sao người hầu thường ngày mang cơm đến vẫn chưa xuất hiện.

Hạ Mạt đứng dậy bước xuống giường, nắm lấy tay nắm cửa nhẹ nhàng ấn xuống, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài, rồi lại thò đầu ra nhìn trái nhìn phải, cầm túi rác cẩn thận đi xuống lầu.

Tầng dưới rất yên tĩnh, cô nhẹ nhàng đi đến nhà bếp, đang cẩn thận quan sát xung quanh, muốn xem đám người của Nhu Khang có ở đó không thì nghe thấy sau lưng có một giọng nói trong trẻo vang lên.

"Em dậy rồi à?"

Hạ Mạt quay người lại, thấy người nói chuyện là một người phụ nữ trẻ, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, cô ấy mặc một chiếc váy màu nhạt, thắt một chiếc tạp dề ở eo.

Thấy Hạ Mạt, đối phương cũng ngẩn người ra, sau đó, cô ấy đưa tay ra chào hỏi một cách thân thiện: "Xin chào, thời gian tới, chị sẽ tạm thời phụ trách nấu ăn, nghe nói em cũng là người Trung Quốc, vì vậy chị nấu ăn hẳn sẽ hợp khẩu vị của em."

Hạ Mạt không biết cô ấy là ai nhưng qua lời nói của đối phương, cô cũng không cảm thấy có ác ý gì.

Người phụ nữ trẻ thấy cô không trả lời, đột nhiên nhận ra tay mình ướt, cô ấy vội vàng lau tay vào tạp dề, một lần nữa đưa tay về phía Hạ Mạt.

Hạ Mạt bật cười trước hành động của cô ấy, cô đưa tay ra bắt tay.

"Xin chào chị, em tên là Hạ Mạt."

"Ồ! Xin chào! Nhìn chị này! Chị nhìn em đến ngây người mất, quên giới thiệu bản thân, xin chào, chị tên là Hồng Diệp!"

Hạ Mạt mím môi nở một nụ cười.

Có thể thấy, tính cách của Hồng Diệp rất tốt, khi nói chuyện luôn nở nụ cười, giọng nói cũng hơi cao vút, cô ấy đeo găng tay cách nhiệt lấy một bát súp ra khỏi nồi: "Chị mới đến tối qua, nghĩ rằng em đã nghỉ ngơi nên không làm phiền, sáng nay cũng sợ gõ cửa làm em thức giấc nên cứ chờ mãi, này, nếm thử súp ngân nhĩ tuyết lê này, chị để ấm trong nồi, sáng nay Chu Cẩn Nghiêu còn gọi điện dặn dò, bảo chị làm cho em uống để ấm họng đấy."
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!