Chương 64

Đăng lúc 22:58 05/06/2025 50 0
Chương trước Chương tiếp
"Chu Cẩn Nghiêu?"

Hạ Mạt khẽ gọi.

Liên tục gọi anh mấy lần, người đàn ông vẫn không có phản ứng. Thấy tình hình có vẻ nghiêm trọng, cô vội vàng đứng dậy xuống giường đi tìm hộp thuốc, nhưng lục tung cả buổi, nhìn vào bao bì thì có vẻ như trong hộp thuốc chỉ có thuốc giảm đau, còn những loại thuốc khác thì đều là thuốc dùng để bôi.

Hạ Mạt đặt hộp thuốc xuống, chạy xuống lầu muốn tìm Hồng Diệp nhưng cô đi qua mấy căn phòng vẫn không thấy bóng người nào.

"Chị Hạ Mạt!" Đúng lúc cô không biết phải làm sao thì ngoài sân truyền đến giọng nói của Thang Giai Hủy.

Gặp được Thang Giai Hủy, Hạ Mạt mừng rỡ khôn xiết.

"Chị Hạ Mạt! Em đến đón chị! Chúng ta cùng đi xem biểu diễn múa rắn nhé?"

"Giai Hủy! Em có thể đưa chị đến hiệu thuốc mua ít thuốc trước được không?" Hạ Mạt hỏi có phần vội vã.

"Sao thế? Chị, chị bị ốm à?"

"À, không..." Hạ Mạt theo bản năng muốn chối, nói ra sự thật nhưng vừa nghĩ đến những vết thương bất thường trên người Chu Cẩn Nghiêu, lại nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ trong sáng của Thang Giai Hủy, nhất thời cô không biết giải thích thế nào, trong lúc hoảng hốt, cô gật đầu.

"Ừ, đúng vậy! Giai Hủy, hình như chị hơi sốt nhẹ, những người khác không có ở đây, em có thể đưa chị đi mua ít thuốc hạ sốt trước không?"

Thang Giai Hủy nhìn khuôn mặt Hạ Mạt ửng hồng lên vì chạy, không hề nghi ngờ, nắm tay cô đi ra ngoài: "Chị, em đưa chị đến bệnh viện trước, để bác sĩ khám xem!"

"..." Hạ Mạt giãy giụa: "Giai Hủy, chỉ là sốt nhẹ thôi, mua ít thuốc hạ sốt là được!"

Không nghĩ rằng Thang Giai Hủy trông có vẻ gầy yếu nhưng sức lực ở tay lại không nhỏ, cô ấy không nói một lời đã đẩy Hạ Mạt vào trong xe, sau đó bảo vệ phía sau cởi áo khoác đưa cho cô mặc, chỉ huy tài xế lái xe đến bệnh viện.

Đến cổng bệnh viện, Hạ Mạt nắm tay Thang Giai Hủy giải thích hết lần này đến lần khác.

"Giai Hủy... Thực sự không nghiêm trọng đâu, chị chỉ hơi sốt thôi, không cần đến bệnh viện đâu, lại tốn thời gian mà không đáng, mua ít thuốc về uống là được rồi.”

"Chị, chị có phải sợ khám bệnh sẽ làm lỡ thời gian chúng ta đi xem biểu diễn không? Chị yên tâm, thời gian đủ dùng! Hôm nay em trốn... Ôi không, hôm nay em có cả ngày để đi cùng chị!"

Thang Giai Hủy suýt nữa nói hớ, cô ấy chớp chớp mắt, sau đó cười tươi nhìn Hạ Mạt.

Hạ Mạt vốn đã sốt ruột, chỉ nghĩ đến việc mua thuốc trước, bất kể thế nào, trước tiên phải hạ sốt cho Chu Cẩn Nghiêu mới là quan trọng nhất.

Chỉ là không ngờ Thang Giai Hủy lại hành động nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện, mà đợi đến khi khám bệnh xong thì không biết đến khi nào. Huống hồ, lúc cô ra ngoài thì Hồng Diệp và những người khác cũng không có ở đó, đợi đến khi cô đi về sau khi giải quyết xong chuyện này, có lẽ Chu Cẩn Nghiêu sẽ sốt nặng hơn.

Phải nghĩ cách để Thang Giai Hủy đưa cô đi mua thuốc trước, sau đó mới đưa cô về.

Hạ Mạt nghĩ đến câu nói mà Thang Giai Hủy chưa nói hết lúc nãy.

"Giai Hủy, vừa nãy em nói em trốn cái gì? Có phải em trốn học để chạy đến tìm chị không?"

Thấy Thang Giai Hủy cúi đầu, vẻ mặt không dám nhìn mình, Hạ Mạt biết mình đoán đúng rồi.

"Giai Hủy, em nói thật với chị đi, chuyện đi xem biểu diễn múa rắn em đã nói với ba chưa?"

Lòng cô chùng xuống, có chút đau đầu trước tình hình hỗn loạn hiện tại. Bỏ qua việc hôm nay cô có thể thực hiện được kế hoạch ban đầu hay không, điều quan trọng là, mỗi lần cô ra ngoài đều phải nhờ đến Thang Giai Hủy, nếu Thang Giai Hủy trốn học để đưa cô đến khu vực trung tâm thành phố, một khi bị Thang Bỉnh Khôn phát hiện ra thì Thang Bỉnh Khôn chắc chắn sẽ hạn chế việc ra ngoài của con gái mình, hoặc là mỗi lần ra ngoài sau này đều sẽ bố trí thêm nhiều vệ sĩ đi theo Thang Giai Hủy hơn, như vậy, cô muốn nhân cơ hội ra ngoài cùng Thang Giai Hủy để trốn đi sẽ trở nên khó khăn hơn.
Chương trước Chương tiếp
BÌNH LUẬN TRUYỆN

    Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!